Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

Forgotten Tomb - Songs To Leave - Tan Nát Cõi Lòng

Forgotten Tomb chắc chắn sẽ là Band nhạc chiến nhất mà tôi đã từng nghe, và chắc chắn rằng về sau vẫn như vậy. Một ngày mùa đông ảm đạm, một ngôi nhà bị bỏ rơi, một căn phòng ảm đạm, một linh hồn mà không có cơ thể, một cơ thể mà không có một linh hồn… Điều này là tất cả của Forgotten Tomb trong nỗ lực tuyệt vọng của họ, “Songs To Leave”...
"Songs To Leave" là một tập hợp các giai điệu của nổi sầu thảm và sẽ kéo người ta sâu vào địa ngục. Những gì tiêu cực nhất bên trong nó không gì so sánh nổi. Nỗi tuyệt vọng nằm trong các bài hát và ý nghĩa của nó giống như tên một bài trong Album, “No Way Out”. Chỉ có thể dẫn đến tự tử trong căn phòng tối của bạn. Những Band chơi Depressive hay Suicidal thường ghi âm cho Album của mình bằng chất lượng âm thanh khá thô ráp và chút gì đó đen tối, ngột ngạt bức rức như muốn thể hiện phần nào sự mệt mỏi, u sầu. Nhưng Forgotten Tomb có thể làm điều gì đó sạch sẽ và không quá thô nhưng vẫn tạo ra được thứ âm nhạc tiêu cực hơn bao giờ hết.

                   “Songs To Leave” có thể được xem như một phát hành xuất sắc nhất của thể loại này. 5 bài hát có thể làm cho màn đêm buông xuống ngay ở những nơi sáng bóng nhất. Tôi nghĩ đây là Album hay nhất của Forgotten Tomb dù rằng những Album sau của Band cũng rất tuyệt vời. Sự pha trộn độc đáo giữa Doom và Black cùng việc duy trì các yếu tố giai điệu mạnh mẽ của nổi sầu thảm đã làm nên một “Songs To Leave” siêu phẩm. Album bắt đầu với “Entombed By Winter”, ca khúc khác biệt nhất trong Album...

                    "Entombed By Winter" là một khởi đầu tuyệt vời. Hình ảnh một người đàn ông trầm cảm dần hiện ra. Guitar chậm, rõ từng âm một như nhấn sâu xuống với cường độ cao và rất nội tâm, một ca khúc thật đặc biệt. Việc sử dụng thêm một số ít Keyboard làm cho âm thanh thậm chí lạnh hơn. Trống cũng dần xuất hiện với một nhịp điệu chậm, như nhịp của một trái tim sắp chết, bị phá hủy bời buồn bã, đau khổ và cuộc sống. Sau gần 2 phút intro, Vocals bắt đầu với giọng thét lên bằng kỹ thuật làm méo tiếng, giọng hát này làm tôi giật mình, thật điên dại.
                     Ca khúc thứ hai là "Solitude Ways", bắt đầu bằng một giai điệu rất hay nhưng cũng rất đen tối và có một sự thay đổi rất tốt về nhịp ở giữa bài. Bài hát có tốc độ chậm và có đầy đủ sự lặp lại của Riff Guitar. Vocal ít bị biến dạng hơn so với ca khúc đầu tiên. Giai điệu Guitar từ 3:47 đến 4: 18 thật đẹp nhưng cũng khiến người ta gục ngã vì nó …
                     "Steal My Corpse" khởi đầu bằng nhịp độ chậm trước khi đề cập đến bài nhạc. Nó bắt đầu bằng một đoạn Riff gợi lên nổi buồn da diết cùng với Vocals thét lên thật ám ảnh để rồi bùng nổ và chơi nhanh như một bản Black Metal thật sự bằng tốc độ của trống và guitar đầy mê hoặc. Đây là một bài chơi nhanh nhất trong tất cả các bài của Album.
                      "No Way Out" là track ngắn nhất, có giai điệu Guitar thật đáng sợ và đó là một sự ngạc nhiên nhưng hấp dẫn. Các âm Bass đôi trong suốt bài hát tạo thêm một kết cấu hết sức tuyệt vời.
                      "Disheartenment" là Track dài nhất, kết thúc cho Album. Một bài hát mà khi nó bắt đầu vang lên có thể làm cho người ta tuôn trào nước mắt, bưng mặt gục xuống.. Bài hát này thật sự gợi lên sự sầu muộn và đau lòng. Guitar thật sầu thảm, giọng hát như chảy máu vì quá đau khổ. Những tiếng thét, tiếng than vãn xuất phát từ nội tâm của một thể xác mà tâm hồn đã chết. Một bài hát đầy kịch tính và cũng đầy đau lòng. Nước mắt không ngừng tuôn rơi …

                       Toàn bộ Album là hình ảnh của một ngày mùa đông ảm đạm, một ngôi nhà bị bỏ rơi, một căn phòng ảm đạm, một linh hồn mà không có cơ thể, một cơ thể mà không có một linh hồn…, một người đàn ông trầm cảm nằm bất động nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ với đôi môi tím ngắt, từng giọt nước rơi trên đôi mắt trống rỗng vô hồn, quá mỏi mệt. Anh đã phải đối mặt cùng với nổi sợ hãi bản thân vì bị bỏ rơi. Anh đã khóc thật nhiều và chết trong nổi đau. Mãi mãi …

Tôi xem tuyết rơi với đôi mắt trống rỗng,
Như giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống mặt của tôi
Một đêm một mình với bản thân mình,
Với nổi sầu và sự trầm cảm.
Tôi chảy máu vì bóng tối đang đến gần
Tôi khóc như tôi nhận thấy em không thể có mặt tại đây
Tôi cần phải vuốt ve làn da của em trong đêm
Nhưng bây giờ chỉ có bạn bè của tôi, những con dao.
Tại sao tôi phải sống với những nỗi sợ này?
Tôi chỉ biết bi kịch của tôi là tâm trí của tôi
Đôi khi tôi nghĩ rằng tôi đã lãng phí tất cả những niềm vui
Đôi khi tôi nghĩ rằng nó sẽ là lần cuối
Tôi muốn chứng minh bản thân mình
Và hướng tới cuộc sống riêng của mình
Tôi khóc cho niềm vui nếu em sẽ ở đây một lần nữa
Tôi sẽ xem em ngủ nude ở bên cạnh tôi
Tôi sẽ hôn em và máu này sẽ ngừng lưu thông
Mọi người có thể giết mình một ngày
Cuộc sống mang lại đau khổ và đau khổ luôn theo tôi
Cắt cổ tay của bạn, nó đơn giản hơn có vẻ như …
Trong cái chết bạn sẽ biết ...
Disheartenment

......................... The End ....................
Từ Nightmare.Jesus trên rockpassion

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

SUNN O)))-khổ hạnh...

Một buổi chiều và thời khắc bóng đêm đang tới,muốn tìm một dòng nhạc buồn bã thì nên tìm đến doom ?nhưng liệu doom đã đủ chưa ? cho một cố nhân đang lạc bước giữa đêm đen ?
Tâm trạng không còn dành cho những giai điệu đẹp đẽ
Tôi tìm đến drone doom,để hủy diệt tất cả
Và tôi tìm đến SUNN O))) cùng BLACK ONE
trong cái đêm tối mịt mờ,cùng khói thuốc
âm nhạc như sánh bước cùng ta
lạc lối giữa bóng đêm
không mong chờ gì ánh sáng của ngày mai
khói thuốc mịt mờ cùng mớ âm thanh hư ảo,lâu lâu vang vọng tiếng nói
chút gì sợ hãi
sợ hãi...?
tôi không còn sợ gì nữa
7 track dẫn ta về cõi hư vô,nhấn chìm linh hồn ta xuống
SUNN O))) thật tuyệt vời
sự khổ hạnh của tâm thức,không cầu kì,hoa mĩ
tâm hồn trở nên chai đá
phút chốc tự hỏi nỗi buồn là cái gì
sự giễu cợt của cuộc đời
"ôi cha,con không được dành cho thế giới này
từ alpha tới omega
con như lạc loài"
lại một đêm dài,nhưng cùng SUNN O))),ta không lạc lối
BLACK ONE mãi là một phát hành xuất sắc

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

EA TAESSE ... Không còn gì cả...

Đại loại đây là một album Funeral Doom khiến người nghe ám ảnh đến tột cùng...
Những câu hát, tên album vô nghĩa...
EA "muốn" mọi người biết đến mình như một ban nhạc của người chết, lời ca khúc viết ra bằng ngôn ngữ chết (!), mọi thông tin về ban nhạc dường như không tồn tại, thành viên, năm thành lập và ngay cả quốc gia đều vô nghĩa!!!
Cái thông tin rằng EA là một ban nhạc đến từ Mĩ cũng chỉ là tin đồn!
Artist: EA
Title: Ea Taesse
Format: CD
Release Date: 20.12.2006
Availability: In Stock
Country: Unknown
Genre: Emotional Funeral Doom

The debut album of mysterious band EA is based on the sacral texts of ancient civilizations. EA uses a dead language which was recreated according to the results of archeological research. Speaking about musical part - it's emotional funeral-doom, actually one song for 55 minutes, which contains three parts where epical riffs, acoustic insertions, melodic solo-parts, ambient and horror elements are combined. On the one hand, some people may consider consider EA to be similar to Shape Of Despair, Skepticism, Evoken, but on the other hand it is original music, filled with its own, unique, emotional atmosphere.

Tracklist:

1. Laeleia
2. Mea Ta Souluola
3. Ea Taesse
Đúng vậy... EA có vẻ giống Shape Of Despair ở chỗ lối chơi mềm mại giai điệu tinh tế, sử dụng nhiều nhạc cụ, acoustic và keyboard. Giống Skepticism ở điểm bi hùng, mở đầu ca khúc luôn mang 1 vẻ thánh nhạc, hào hoáng và u ám, và giống Evoken vì sự thê lương đến khó chịu, khô cằn...

EA TAESSE hay EA cũng vậy, rất mới và rất lạ!

Album dài lê thê 55 phút!
LAELEIA với 18 phút, 5 phút đầu mang màu sắc bi hùng, chính 5 phút này thật ám ảnh người nghe, cảm giác sợ hãi u ám.
Trong hơn 10 phút cuối, giai điệu cứ chuyển biến một cách chậm chạp, đôi khi tiếng đàn thật nhẹ nhưng chủ đạo vẫn là một bầu trời u ám, như một chiều dông nổi gió...
Không hề ầm ĩ, không hề tàn bạo, nó cứ chầm chậm như cơn gió chờ cơn mưa bão...

Trong cái đêm tối mịt khi nghe album này... bầu trời ban cho ta một thứ...

 Mea Ta Souluola bắt đầu nhẹ nhàng kỳ lạ, tiếng keyboard như một thứ đồ chơi của một đứa trẻ cô đơn ngồi trong gió...
Không biết từ nơi đâu... Giữa cái ngõ nhỏ trong một thành phố ồn ào, chật chội... Một chút lấp lánh hiện ra, không hiểu nó đến từ đâu... đom đóm...
Ca khúc dựa chủ yếu vào tiếng keyboard trong và cao, như một tiếng ngân dài và xa tít tắp... Không chậm và nặng nề như Laeleia, Mea Ta Souloula như một bản thánh ca dành tặng cho một người chết... U ám, thê thảm...
Kết thúc thật đặc biệt, tiếng hòa ca cứ kéo dài mãi cho đến khi trời đổ mưa... Sấm đã vang trên bầu trời, tiếng đàn của đứa trẻ im bặt đi...
Đom đóm ngừng ánh sáng...
Khi đắm chìm trong thứ âm nhạc này... con đom đóm từ đâu bay vào...
Như một vật lạ, trong cái lọ nho nhỏ kia, đom đóm phát sáng, lúc nhanh lúc chậm, đôi khi yếu ớt và im bặt...

EA TEASSE là một kết thúc hoàn hảo...
21 phút tạo cảm giác mình đang tận hưởng những gì còn lại của cuộc sống...
Cũng vì con đom đóm nhỏ kia, khi nghe album này thật ám ảnh... Đã bao năm rồi mới nhìn thấy thứ ánh sáng xanh đặc biệt kia!?
Tiếng guitar chậm dãi và uể oải...
Chỉ cố gắng làm sao kéo dài cuộc đời con đom đóm...
Cả ca khúc là một bản bi hùng thê lương nhất, tiếng guitar cứ thế hòa vào nhau, giống và khác nhau nhưng đều như vậy, ai oán...

55 phút trôi đi sau những tiếng đàn mộc trong cơn gió bão bùng...

Thực ra là chẳng có gì ngoài cái ảm ảnh từ con đom đóm...
Nó xuất hiện và chết đi như một sự kỳ lạ gắn liền với album này...
Không còn phát sáng nữa...

Cầm trên tay ném vào không trung... Trong đêm tối mịt của trời đất... Chẳng còn chút ánh sáng nào...
Có lẽ là nó đã chết thật rồi ............



..........Không đơn thuần là một bài review... đây như một chút gì trải qua trong cuộc đời...
ND
Down:rusfolder.com/33987444

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

THE FALL OF EVERY SEASON - Her Withering Petals

MELANCHOLIC BEAUTY DOOM METAL...
Nghe và khóc... khóc rồi lại nghe...


http://www.mediafire.com/?hf8txx2kk1n8g5j
Bài preview của Dongni Filth trên rockpassion :
Her Withering Petals là 1 tổ khúc nằm trong 1 demo unreleased của Marius Strand, người tự sáng lập THE FALL OF EVERY SEASON như là 1 project riêng của mình, năm 2004 đánh dấu tiếng tăm cuả tác giả này!

Trước tiên xin nói sơ vài điều về Marius Strand: trước đây anh đã từng chơi cho 2 band khác, là:
 * DEAD TROOPER: 1 band thrash, Marius với vị trí là guitar, rồi lại bass, rồi lại là guitar, sau đó rời band lặng lẽ và đến với
 * BLACK COMEDY: đây cũng là 1 band thrash, nhưng có fần tinh tế hơn khi kết hợp cả progressive metal. Tuy nhiên cũng ko lâu sau, Marius lại tự ra đi, mang theo nỗi buồn sâu lắng, khó hiểu, người nghệ sỹ cô độc, mộc mạc này bắt tay thành lập project riêng mang tên THE FALL OF EVERY SEASON, 1 cái tên hay lạ thường ngay từ khi đọc đến nó, ở FTOES thì Marius mới thực sự trở lại chính mình...(...)...

Bạn hiểu như thế nào về THE FALL OF EVERY SEASON cũng được...

Từ khi tham gia BLACK COMEDY, chất progressive đã ít nhiều gây ảnh hưởng đến  Marius sau này, có lẽ thế...vì với tôi, FTOES với demo 2004 Her Withering Petals mang đậm chất progressive doom metal, với giọng hát trầm, đục, chậm chạm của death metal, tổng thể 1 tổ khúc gồm 3 trường đoạn này ( có 3 part với tổng thời gian 14p22') cực kỳ sâu lắng, đậm chất prog, toát nên vẻ u buồn, 1 chút mệt mỏi nhưng vẻ trog của nội tâm nhiều hơn hẵn.

Mở đầu ca khúc với đoạn accoustic khá là mộc mạc, mộc mạc nhưng tinh tế và có chiều sâu.
Nền guitar khá giằng giựt, nó như là 1 sự cùng cực toát ra trong không gian từ nội tâm của tác giả
Sự đan xen của clean vocal và death vocal (nặng nề, chậm rãi) dấy lên nối buồn nội tâm
Âm nhạc của TFOES đôi lúc mang đậm nỗi buồn, nhưng đôi lúc fản fất nỗi sầu muộn.

Bản chất của dòng nhạc melacholic doom vốn đã như vậy, nhưng cách thể hiện tính mộc mạc từ bản thân con người nghệ sỹ như Marius thì quả thật khá là hiếm thấy. Cái mà tôi thấy càng hay hơn nữa đó chính là được nghe âm nhạc của ONE-MAN BAND, cảm giác nó khác xa với 1 band có line-up đầy đủ, đôi khi thừa thải nữa là khác.

Cảm giác khi nghe nhạc của Marius như thấy Marius là 1 con người sống độc thân, âm nhạc đã nói lên điều đó... cuộc sống với 1 tông màu vàng xám, nó ko xám xịt, mà như là xám vàng, đó là cuộc sốg của Marius

Sự buồn fiền, buồn rã rời nhưg ko mag tính gào xé như depressive

Nghe TFOES bạn như cảm thấy gần gũi với con người nghệ sỹ này, 1 con người nghệ sỹ với tâm hồn sâu lắng, mang vẻ buồn nội tâm bày tỏ trong âm nhạc!
2 bản demo 2004 và 2005 như là hành trag của người nghệ sỹ ấy mang theo bên người vào những buổi chiều buồn
....
A scarlet dress in the wind
Shadows on stumps of once mighty trees
Spread rumours of her presence
Looked into her eyes and took her hand ......

Hãy nghe nhạc của TFOES vào những buổi chiều tà, khi mà bạn bè bạn ko ai gọi điện, khi nhà ko có ai, khi trong fòng 1 mình với ánh nắng chiều vàng úa, ...yên lặng....và nghe Her Withering Petals

....Clouds left the hollow sky,
As it swallowed all its sorrow
Nearly breathless.....

....Drops of autumn fell on trembling leaves,
Red from summer’s departure,
weak from lack of light .....

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

ELEGEION - Through the eyes of regret...

Một món quà... một bức họa... một vùng trữ tình...
Hãy để cuốc sống tươi sáng...
Hãy tìm chút nhẹ nhõm...
Còn gì đáng quý hơn...
Một album tuyệt vời... Atmospheric Doom/Gothic...
Dành cho những ai hiền hoà... lãng mạn... buồn nhưng thật đẹp...

Từ:Nguoidien
Download :http://www.mediafire.com/?i6hz9u3k318wgoa

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012

Skumring - De glemte Tider

Extreme Melodic Doom Metal cho đôi người yêu nhau...
Như 1 cuộc tình, luôn bắt đầu bằng sự đẹp đẽ, lãng mạn...
và như 1 cuộc tình... kết thúc bằng khổ đau, tuyệt vọng...

Album đặc biệt nhất trong ngày hôm nay...
Album hay nhất cho nỗi buồn tình yêu...

 Download:http://www.mediafire.com/?dm4dxegpmy8i55f
Từ:Nguoidien

Lacrymae Rerum - Chuông gọi hồn ai....

Chuông gọi hồn ai...
Chuông gọi hồn tôi...
Cho bay đi...

..............................................


Vẫn là Doom Metal, một thứ Doom giết người, đưa hồn tôi bay đi thật xa...

Đêm nay khắp nơi trời đổ mưa.
Mưa đau đớn và buồn thảm lắm lắm.

Những tháng ngày tệ nhất từ khi sinh ra đă khiến tôi cạn dần lí trí sống... Thất thểu hàng đêm, mỗi đêm lại kiếm một chốn để nghỉ đôi chân mỏi này, thảm thương...
Lang thang nhưng không chết, cũng không lao vào những vòng xoáy hút người cơ cực vào chốn lầm than, càng không mủi lòng...........
Vẫn đứng đấy, ung dung và chấp nhận....

...
Nhưng cơn mưa xuống...
Như cuốn trôi mọi thứ...


Trong căn phòng ẩm thấp, không còn biết đến thế giới ngoài kia, mặc cho tiếng mưa rơi, mặc cho con người ta lẩm bẩm và thù ghét...


Tôi nghe Lacrymae Rerum với album Mortui Sepeliant Mortuos...
Funeral Doom , đúng vậy, đây là âm nhạc cho người chết, cho cái đám tang và sự khóc than muộn màng...

Mortui Sepeliant Mortuos gồm 3 ca khúc, mỗi ca khúc như một ḍng đời bằng nhau, dài như nhau...
Dài và đầy bi thương...


4 tiếng chuông nhà thờ vang lên một cách năo nề...
Không gian u tối ấy như bước chân lặng lẽ của đoàn người đưa quan tài của người về với chúa...
Tiếng khóc than là tiếng guitar nặng trĩu, tiếng gầm thét đau đớn...

Lacrymae Rerum là one-man band của Chile. Cái đất nước tôi đéo quan tâm đến bao giờ... Nhưng với Lacrymae Rerum, chẳng gì tuyệt hơn... Thứ âm nhạc này như đưa tôi về cái chết thật sự vậy...!

Từng hồi guitar chậm, đôi khi lại ngân lên tiếng piano tang tóc...
Cứ lững thững bước đi, mài bước chân mệt trên thềm ẩm ướt và chẳng c̣n chút sự sống nào...
Không có nhiều band Funeral Doom đưa tâm trạng rõ rệt và ám ảnh đến vậy...

Lacrymae Rerum biến cái thế giới hỗn độn kia thành một cánh rừng nhỏ... Xa xôi chỉ c̣n có ḍng người đang lững thững khóc cho người con của họ... Một viễn cảnh u buồn cho 1 con chiên mang tội... Chúa dung thứ và đưa anh đi... Trong đêm mưa và lạnh lẽo...
Từng hồi sấm vang lên trong cơn đau ấy... Đau đớn thật sự, những tiếng ca không người lái... Những tiếng ca của cha sứ ban phước cho kẻ tội lỗi đă vĩnh viễn rời xa...


Người người đi qua...

...
Khi tiếng sáo vang lên... Tức là em đặt lên ngôi mộ anh một bông hồng......
Khi tiếng thét vang vọng... Người cha đặt lên ngực một cây thánh giá.......

Đời bi thảm lắm người ơi...!!!..........
Giai điệu của album này cũng vậy... Funeral Doom mà, không tươi đẹp gì đâu, chậm vô hồn......


Nhạc của Lacrymae Rerum hay có thánh ca...
Thánh ca thật sự, như người hay nghe ở nhà thờ đấy...
Người có biết cảm giác khi lạc vào chốn hoang vu ấy không... Tức là khi lặng ḿnh lắng nghe một khúc thánh ca...

Tôi đây thả mình mà khóc theo nó... Giọng hát trong album này cứ vang vọng trong tâm hồn héo úa... Tôi như kẻ chết rồi đang lạc lơng, nằm thu mình chật hẹp trong cái quan tài nhỏ... Lắng nghe từng tiếng ca ban phước...


Họ đặt tôi xuống cái hố sâu mà tôi không thể với tay lên được...

Từng cái xẻng hất đống cát xuống......

Ánh sáng đêm đen có gì đâu mà cũng không thể nhìn thấy...
Lạ kỳ thay, chết rồi, mà đến chút ánh sáng cũng không có được...



Kiểu Funeral Doom của Lacrymae Rerum không như Mournful Congregation, không như Skepticism, Thergothorn, 1000 Funerals, Ea...v.v...
Âm thanh thiên chúa được sử dụng rất nhiều...
Đó là những hồi chuông, những câu thánh ca từ giọng nam trầm hay cả giọng nữ cao, và ngay cả những hồi guitar nặng trĩu...



Thực chất tôi viết cái đéo ǵ cũng chịu...
Dạo này tôi hay viết ra giấy cái cảm xúc của ḿnh, thời của đời cô đơn, viết như 1 cuốn tiểu thuyết vậy...
Còn đêm nay, Lacrymae Rerum, là khúc ca cho tôi được mường tương 1 cách rõ rệt nhất về những gì người ta gọi là đám ma, về những gì mà người ta hay mong khi được chết......


Chả có gì hơn ngoài chút ái ân của người còn sống...


Mưa như không thể tạnh nổi...
Khi mà đám tang còn chưa kết thúc...
Khi mà cuộc đời còn chưa ngă ngũ...


Những phút cuối là khi trời nổi băo thật sự...
Cuốn phăng đi mọi thứ... Cuốn đi cả tình thương nhỏ mọn mà người đời ban cho hắn...

Hắn như bừng tỉnh khi mưa đổ trên quan tài...
Ánh chớp hiện lên khắp nơi...

Ca khúc cuối có những khúc ca như khải hoàn... Như đánh vật với nỗi đau của hắn...

Trời thương...

Hắn vẫn chết trong nhẹ nhàng...............
.................nhẹ nhàng....

..........................

Với tôi thì Lacrymae Rerum đích thị là Funeral Doom, vì Funeral ở đây xuất hiện như đúng nghĩa của nó... cả nghĩa đen và nghĩa bóng.........
.........................
..............

? - 30 tháng 3 năm 2008.
Từ 1 bạn trên Life Is Pain
Download:http://www.mediafire.com/?isiu6zx2cgdh8x7