Explosion In The Sky...cái tên nói lên sự đặc biệt
Một album mà ta sẽ mãi yêu
Cho 1 tuần...không một tin nhắn
Cho 1 tháng...không có sự đồng cảm
Cho cả năm...không tình yêu
Một album mà bản thân không biết dùng từ ngữ gì để nói
Chỉ biết là...mỗi khi nghe nó,bản thân thay đổi
Cảm nhận được yêu thương,tình yêu
Kể cả những giây phút tràn ngập cô đơn,tuyệt vọng
Không biết nói gì hơn
Ngoài việc nghe từ đầu đến cuối
vượt qua THE ONLY MOMENT WE WERE ALONE
Cho đến ...YOUR HAND IN MINE
bước đi tỏ tình thôi
Một album cho bạn,cho tôi
Download:mediafire.com/?mylwbar3hid
Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012
NOCTURNAL DEPRESSION và "Bốn Mùa Trầm Cảm"
Cái chủ đề "Bốn Mùa" nằm trong một album Black Metal có lẽ là chưa
nhiều... Trong nhiều thời gian tìm tòi nghiên cứu, Nguoidien mới chỉ
biết Desecrated Grave với demo "Dying" cũng là một tổ khúc 4 mùa ảm đạm
Doom/Black...
Nhưng với "Bốn Mùa Trầm Cảm", Nocturnal Depression đưa âm nhạc cứa sâu vào nội tâm của người nghe, mỗi mùa chuyển giao bằng tâm linh của con người, bốn mùa là bốn thời điểm, bốn tâm trạng khác nhau và cũng có 1 cái chết...
FOUR SEASONS TO A DEPRESSION...
So với những phát hành trước kia của Nocturnal Depression thì đây là released thứ 2 mang phong cách Depressive Doom/Black trong âm nhạc, những album/demo đầu tiên (Near To THe Stars, Soundtrack To A Suicide...) đều mang tính Old Black/Dark Ambient (dù đôi khi cũng có những ca khúc đầy mặc cảm trong nội tâm), album Nostalgia là album kinh hoàng cho những người trầm cảm, nó quá u sầu so với cái định nghĩa Suicidal Music...
Và khi demo "Bốn Mùa" này phát hành... Thoạt nhìn qua thôi người ta cũng đủ biết ... sẽ lại là một cuộc đời bi tráng trong âm nhạc...
.........................................................................
Bốn mùa... Một năm... Năm cuối cùng của cuộc đời...
MÙA XUÂN...
(Nguoidien xin trích 1 đoạn viết ngắn của Tonia (VNRW))
Xuân về trên vùng giá băng
Bức hoạ mùa xuân ở đây không có cỏ hoa mơn mởn, chim chóc líu lo mà chỉ là tuyết phủ kìn trời, con người nhỏ bé lê bước trên con đường mòn phủ trắng - mùa xuân lạnh lẽo. Trống chậm lề mề như mang theo cái ảm đạm của khí trời thêm phần guitar làm nền lạnh thấu sương, như vậy là lảng vảng đâu đây có một tâm hồn đang rỉ máu. Cái suy nhược của ca khúc nằm ở lối chơi lặp lại giai điệu của guitar, thực ra là chỉ có một câu nhưng lại được đánh trong hơn10', điều khốn nạn là nó lại hay khủng khiếp - ai đó có iêu ca khúc này cũng là lẽ đương nhiên...
Đúng vậy, cái sắc xuân ở đây sao lại u tối ảm đạm đến vậy ??? Mùa Xuân đáng nhẽ phải là cái mùa đẹp nhất, tươi sáng nhất của con người, của thiên nhiên...
Nhưng không, Mùa Xuân ở đây lại là mùa của sự đau khổ, tuyệt vọng...
Cái âm nhạc thì suy nhược và trái quy luật của thiên nhiên... Nó không nhanh, không chậm, Nocturnal Depression chơi 1 tuyệt phẩm đều đều và hoàn toàn bình thường... Thế nhưng trong từng nôt nhạc, cái giai điệu Xuân ấy lặp đi lặp lại không ngừng...
"Nó lại hay khủng khiếp"... đúng vậy, cái giai điệu không thể tin rằng N.D lại có thể chơi 1 ca khúc tuyệt vời đến vậy...
Mùa Xuân cứ trôi đi cùng năm tháng, 10 phút cho mùa Xuân... cho nỗi buồn, cho sự tuyệt vọng của 1 người... Người tồn tại trong ca khúc...
Xuân đi... Hạ đến...
Cái mùa hạ thật mệt mỏi... Âm nhạc lề mề chậm chạp, cái thứ giai điệu khiến người ta không còn cảm giác về thời gian...
Mùa Hạ là mùa âm thanh Doom chiếm lĩnh, đúng với bản chất của 1 người chơi Doom/Black... Mệt mỏi, uể oải... Và trong thâm tâm của con ngườ... Mùa Hạ, anh ngồi trong bóng tối, không động đậy... nghĩ ngợi về cái chết... về cái mong muốn được giải thoát bản thân... Chỉ còn một lối đi duy nhất... Tự Vẫn...
Mùa hạ khiến con người muốn vứt bỏ mọi sinh hoạt của mình...
Những phút giây cuối cùng của Mùa Hạ, khi Người đứng dậy bước ra khỏi bóng đêm... Trong cái âm nhạc nhanh hơn 1 chút...
Người vùng vẫy và hét lên câu hát cuối cùng trong Mùa Hạ... "LET ME DIE !!!"
"Hãy để tôi được chết..."
Và con đường của Người... Mùa Thu... Con đường cuối cùng... những giây phút cuối cùng...
Trên con đường ấy... Âm nhạc lãng mạn... nhẹ nhàng... những tiếng guitar nhẹ như chính mùa thu của con người...
Nhưng Mùa Thu cũng chẳng có tiếng gió, chẳng có tiếng mưa... chẳng có gì cả... Làm sao còn gì nữa khi trên con đường Thu ấy, Người đã vứt đi mọi kỷ niệm, mọi nỗi buồn... Có lẽ Người đã chuẩn bị mọi thứ, chuẩn bị cho chuyến đi của mình...
Và khi thời khắc giao mùa đến...
Những giây phút cuối cùng của Mùa Thu là những đoạn nhạc tuyệt vời nhất, trầm cảm nhất và buồn bã nhất...
Có lẽ chưa bao giờ 1 ca khúc lại khiến nước mắt chảy nhiều đến vậy...
Những lời nói sao thật khổ đau..
"Sorrow of my friend... Sorrow of Autumn...
This is my deprression"
"Depressive Autumn..."
"Come back to my life... Rain..."
"Kill my life..."
Những tiếng guitar riff dày đặc trên cái nền trống chậm chạp xen kẽ tiếng đàn gẩy nhẹ nhàng...
Và Mùa Thu kết thúc trong sự buông xuôi của Người... Đoạn đánh trống cuối bài thật kỳ lạ, chỉ là những tiếng trống vô hồn... vậy mà sao lại khiến con người ta đau khổ đến vậy...
Và mọi thứ đã hết... Kỷ niệm, nỗi nhớ, tình thương yêu... tất cả mọi thứ đã hết...
Chỉ còn lại ... Mùa Đông và 1 cái chết...
Mùa Đông đến trong âm thanh điên cuồng tàn bạo... Có lẽ trong tâm thức của Người... Cùng đường mất rồi... Chỉ còn cái chết mà thôi...
Sự giận dữ bao phủ khắp nơi...
Mùa Đông cứ thế trôi đi trong cái âm nhạc điên cuồng và lạnh lẽo... 10 phút... Quá ngắn cho sự kết thúc của của một cuộc đời trầm cảm...
Nhưng như thế cũng là quá đủ...
Đủ để ta nhận ra cuộc sống của Người đã kết thúc, và có lẽ đôi khi chính ta cũng kết thúc bởi nó...
Thật lạ khi nghe demo "Bốn Mùa" này, việc đầu tiên mà tôi làm là nhấn "REPEAT ALL"...
Xuân, Hạ, Thu, Đông rồi lại Xuân...
Và có lẽ thời gian cứ thế mà trôi... Rồi sẽ có thêm một người lại ngã xuống vì nó...
Bốn Mùa Trầm Cảm...
...Một cái chết...
Download:rusfolder.com/33958214
Nhưng với "Bốn Mùa Trầm Cảm", Nocturnal Depression đưa âm nhạc cứa sâu vào nội tâm của người nghe, mỗi mùa chuyển giao bằng tâm linh của con người, bốn mùa là bốn thời điểm, bốn tâm trạng khác nhau và cũng có 1 cái chết...
FOUR SEASONS TO A DEPRESSION...
So với những phát hành trước kia của Nocturnal Depression thì đây là released thứ 2 mang phong cách Depressive Doom/Black trong âm nhạc, những album/demo đầu tiên (Near To THe Stars, Soundtrack To A Suicide...) đều mang tính Old Black/Dark Ambient (dù đôi khi cũng có những ca khúc đầy mặc cảm trong nội tâm), album Nostalgia là album kinh hoàng cho những người trầm cảm, nó quá u sầu so với cái định nghĩa Suicidal Music...
Và khi demo "Bốn Mùa" này phát hành... Thoạt nhìn qua thôi người ta cũng đủ biết ... sẽ lại là một cuộc đời bi tráng trong âm nhạc...
.........................................................................
Bốn mùa... Một năm... Năm cuối cùng của cuộc đời...
MÙA XUÂN...
(Nguoidien xin trích 1 đoạn viết ngắn của Tonia (VNRW))
Xuân về trên vùng giá băng
Bức hoạ mùa xuân ở đây không có cỏ hoa mơn mởn, chim chóc líu lo mà chỉ là tuyết phủ kìn trời, con người nhỏ bé lê bước trên con đường mòn phủ trắng - mùa xuân lạnh lẽo. Trống chậm lề mề như mang theo cái ảm đạm của khí trời thêm phần guitar làm nền lạnh thấu sương, như vậy là lảng vảng đâu đây có một tâm hồn đang rỉ máu. Cái suy nhược của ca khúc nằm ở lối chơi lặp lại giai điệu của guitar, thực ra là chỉ có một câu nhưng lại được đánh trong hơn10', điều khốn nạn là nó lại hay khủng khiếp - ai đó có iêu ca khúc này cũng là lẽ đương nhiên...
Đúng vậy, cái sắc xuân ở đây sao lại u tối ảm đạm đến vậy ??? Mùa Xuân đáng nhẽ phải là cái mùa đẹp nhất, tươi sáng nhất của con người, của thiên nhiên...
Nhưng không, Mùa Xuân ở đây lại là mùa của sự đau khổ, tuyệt vọng...
Cái âm nhạc thì suy nhược và trái quy luật của thiên nhiên... Nó không nhanh, không chậm, Nocturnal Depression chơi 1 tuyệt phẩm đều đều và hoàn toàn bình thường... Thế nhưng trong từng nôt nhạc, cái giai điệu Xuân ấy lặp đi lặp lại không ngừng...
"Nó lại hay khủng khiếp"... đúng vậy, cái giai điệu không thể tin rằng N.D lại có thể chơi 1 ca khúc tuyệt vời đến vậy...
Mùa Xuân cứ trôi đi cùng năm tháng, 10 phút cho mùa Xuân... cho nỗi buồn, cho sự tuyệt vọng của 1 người... Người tồn tại trong ca khúc...
Xuân đi... Hạ đến...
Cái mùa hạ thật mệt mỏi... Âm nhạc lề mề chậm chạp, cái thứ giai điệu khiến người ta không còn cảm giác về thời gian...
Mùa Hạ là mùa âm thanh Doom chiếm lĩnh, đúng với bản chất của 1 người chơi Doom/Black... Mệt mỏi, uể oải... Và trong thâm tâm của con ngườ... Mùa Hạ, anh ngồi trong bóng tối, không động đậy... nghĩ ngợi về cái chết... về cái mong muốn được giải thoát bản thân... Chỉ còn một lối đi duy nhất... Tự Vẫn...
Mùa hạ khiến con người muốn vứt bỏ mọi sinh hoạt của mình...
Những phút giây cuối cùng của Mùa Hạ, khi Người đứng dậy bước ra khỏi bóng đêm... Trong cái âm nhạc nhanh hơn 1 chút...
Người vùng vẫy và hét lên câu hát cuối cùng trong Mùa Hạ... "LET ME DIE !!!"
"Hãy để tôi được chết..."
Và con đường của Người... Mùa Thu... Con đường cuối cùng... những giây phút cuối cùng...
Trên con đường ấy... Âm nhạc lãng mạn... nhẹ nhàng... những tiếng guitar nhẹ như chính mùa thu của con người...
Nhưng Mùa Thu cũng chẳng có tiếng gió, chẳng có tiếng mưa... chẳng có gì cả... Làm sao còn gì nữa khi trên con đường Thu ấy, Người đã vứt đi mọi kỷ niệm, mọi nỗi buồn... Có lẽ Người đã chuẩn bị mọi thứ, chuẩn bị cho chuyến đi của mình...
Và khi thời khắc giao mùa đến...
Những giây phút cuối cùng của Mùa Thu là những đoạn nhạc tuyệt vời nhất, trầm cảm nhất và buồn bã nhất...
Có lẽ chưa bao giờ 1 ca khúc lại khiến nước mắt chảy nhiều đến vậy...
Những lời nói sao thật khổ đau..
"Sorrow of my friend... Sorrow of Autumn...
This is my deprression"
"Depressive Autumn..."
"Come back to my life... Rain..."
"Kill my life..."
Những tiếng guitar riff dày đặc trên cái nền trống chậm chạp xen kẽ tiếng đàn gẩy nhẹ nhàng...
Và Mùa Thu kết thúc trong sự buông xuôi của Người... Đoạn đánh trống cuối bài thật kỳ lạ, chỉ là những tiếng trống vô hồn... vậy mà sao lại khiến con người ta đau khổ đến vậy...
Và mọi thứ đã hết... Kỷ niệm, nỗi nhớ, tình thương yêu... tất cả mọi thứ đã hết...
Chỉ còn lại ... Mùa Đông và 1 cái chết...
Mùa Đông đến trong âm thanh điên cuồng tàn bạo... Có lẽ trong tâm thức của Người... Cùng đường mất rồi... Chỉ còn cái chết mà thôi...
Sự giận dữ bao phủ khắp nơi...
Mùa Đông cứ thế trôi đi trong cái âm nhạc điên cuồng và lạnh lẽo... 10 phút... Quá ngắn cho sự kết thúc của của một cuộc đời trầm cảm...
Nhưng như thế cũng là quá đủ...
Đủ để ta nhận ra cuộc sống của Người đã kết thúc, và có lẽ đôi khi chính ta cũng kết thúc bởi nó...
Thật lạ khi nghe demo "Bốn Mùa" này, việc đầu tiên mà tôi làm là nhấn "REPEAT ALL"...
Xuân, Hạ, Thu, Đông rồi lại Xuân...
Và có lẽ thời gian cứ thế mà trôi... Rồi sẽ có thêm một người lại ngã xuống vì nó...
Bốn Mùa Trầm Cảm...
...Một cái chết...
Càng buồn mình lại càng muốn buồn thêm...ND
Nghe những âm thanh này để có cảm nhận về giai điệu thì không sao... nhưng thử đưa cả tâm trí mình vào âm nhạc... chắc ánh sáng xung quanh cũng trở nên u tối biết bao...
Đúng là nhiều khi nghe Nocturnal Depression xong, khi tâm trạng vô hồn trống rỗng, thử "random play"... thật may khi tiếp theo sẽ là 1 album của Agalloch hoặc Iuvenes... acoustic folk/pagan thường mang lại cảm giác nam nhi cho bản thân mình
Lần thứ 4 nghe cả album, và lần thứ mấy mươi nghe Mùa Hạ Trầm CảmAli
Tôi thích những phút thứ 5 của mùa hạ trở đi.
Nghe như chính tiếng lòng mình. Nặng nề, dồn nén và tưởng chừng chẳng bao giờ được giải thoát.
Let me die, vẫn còn quá nhẹ nhàng đấy thôi. Giá như làm được điều ấy...
Có thể do tâm trạng của buổi sớm hôm nay, nhưng cũng có thể do âm nhạc của những tâm hồn này đồng điệu.
Ngày này, đầu tháng tư, đã vội bước qua đầu hạ với những con nắng cháy xém da thịt,
thiêu đốt cả những noron thần kinh bùng nhùng đang quằn quại trong cái đầu đặc quánh những lo toan.
và cày xới lên những nỗi đau vừa được dịp chôn dấu trong tâm hồn chắp vá này.
Giây thứ 22 _ chỉ có thể nói là kiệt xuất.
Tiếng trống nhịp nhàng như những chiếc lá rơi trên Lê Duẩn sáng nay đang mong chờ người phu quét đường
Tiếng guitar thậm thịch như nhịp tim mình khi bước vào tòa nhà u ám đó.
Mong chờ một điều may mắn bất thường ? Hay mong chờ cốc nước lạnh trong hoang mạc xa vắng ?
Và tiếng thét gào Let me die chính là người dẫn đường tối cao.
Hãy đưa ta ra khỏi thế giới hiểm ác này. Hãy cho ta trở về với cát bụi.
" Trẻ thơ ơi, tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người"
Không phaỉ là quá đúng hay sao ?
Cảm ơn ngàn lần đã cho ta sống.
Đội ơn vạn lần cho ta được chết.
Download:rusfolder.com/33958214
THE FALL OF EVERY SEASON ... Vẻ đẹp của nỗi buồn...
THE FALL OF EVERY SEASON... cái tên mang lại nhiều suy tư... Có phải đó
là mua thu... ngàn thu của ngàn năm... một mùa thu vĩnh cửu ?...
...TFoES là một one-man band NaUy thành lập năm 2004...
Thật tiếc vì bao lâu nay mình chưa biết đến band này... cho đến khi From Below xuất hiện...
Và xin hãy đừng nói vội về From Below... đơn giản trước đó, TFoES đã có 2 tuyệt phẩm mà thật tiếc là ít ai biết đến...
"HER WITHERING PETALS" - Những cánh hoa đã úa tàn...
hay "Neglected's Motif" - Những khúc ca bị lãng quên...
Doom Metal và Melancholy... Thật lạ lùng... Nếu so sánh lối chơi của TFoES giống band nào thì N Đ chỉ biết trả lời... Nó giống Forest of Shadows... Nhưng với FoS, giai điệu day dứt và đôi khi khiến vực dậy con người ta thì với The Fall of Every Season lại ngược lại hoàn toàn...
Melancholic Doom... Đó là thứ âm nhạc khiến ta chảy nước mắt... Một thứ âm nhạc buồn không thể tả...
Những tiếng guitar gỗ, những đoạn guitar day dứt biết bao... Nghe âm nhạc của TFoES, đôi khi vò đầu bứt tai vì nó thật quá buồn... Nhưng kỳ lạ, nỗi buồn đó thật đẹp...
"From Below" xứng đáng là 1 trong những released ấn tượng nhất của Doom Metal năm nay, dòng nhạc Melancholic doom này chưa nhiều những band quyến rũ lạ kỳ như The Fall of Every Season...
ND
The Fall of Every Season - From Below
1. From Below 11:53
2. Sisyphean 04:27
3. The Triumphant Beast 12:35
4. Escape Of The Dove 03:39
5. Her Withering Petals 15:12
Và đây là nguyên vẫn những gì giới thiệu về Album này trên Metal-archives
Tạm dịch là :
"From Below " là khái quát cho album về một gia đình mà biết đến không gì hơn là sự đau đớn và cái chết . Những ca khúc là những câu chuyện kể theo thời gian về sự giam cầm con trai mình .... và đó cũng chính là một khắc hoạ về gia đình của Marius Strand
Cái bìa đĩa - tôi phải bôi đỏ nó lên - 1 cái bìa điã quá đẹp cho 1 Album Doom Metal , cái bìa như đang muốn lột tả cùng tất cả những ai đang nhìn nó , đang ngắm nghía nó về nổi đâu tột cùng của người con ấy , như đang khắc hoạ nỗi cô đơn , ảo ảnh , những mảng nứt nẻ vỡ nát của 1 cuộc đời ... nhưng đã hok hề bị bỏ đi mà đang cố vươn dậy để đến với cảnh cửa mở ra thế giới bên ngoài .. để kể lại những nỗi đau của mình .. để những nỗi đau ấy ra đi .. ra đi .... ra đi mãi ... cho tâm hồn được thanh thản ....
Và ai muốn cảm nhận được những sự đau đớn tột cùng đó để đồng cảm cùng Marius thì hãy nhanh tay down về và nghe nhé
Không cần nick
Thu đi đếm tuổi đi
Xuân sang đếm tuổi đến
Heo may mùa lá đỏ,nhìn những mùa thu đi...
Download:mediafire.com/?fscdgfkcdyg
...TFoES là một one-man band NaUy thành lập năm 2004...
Thật tiếc vì bao lâu nay mình chưa biết đến band này... cho đến khi From Below xuất hiện...
Và xin hãy đừng nói vội về From Below... đơn giản trước đó, TFoES đã có 2 tuyệt phẩm mà thật tiếc là ít ai biết đến...
"HER WITHERING PETALS" - Những cánh hoa đã úa tàn...
hay "Neglected's Motif" - Những khúc ca bị lãng quên...
Doom Metal và Melancholy... Thật lạ lùng... Nếu so sánh lối chơi của TFoES giống band nào thì N Đ chỉ biết trả lời... Nó giống Forest of Shadows... Nhưng với FoS, giai điệu day dứt và đôi khi khiến vực dậy con người ta thì với The Fall of Every Season lại ngược lại hoàn toàn...
Melancholic Doom... Đó là thứ âm nhạc khiến ta chảy nước mắt... Một thứ âm nhạc buồn không thể tả...
Những tiếng guitar gỗ, những đoạn guitar day dứt biết bao... Nghe âm nhạc của TFoES, đôi khi vò đầu bứt tai vì nó thật quá buồn... Nhưng kỳ lạ, nỗi buồn đó thật đẹp...
"From Below" xứng đáng là 1 trong những released ấn tượng nhất của Doom Metal năm nay, dòng nhạc Melancholic doom này chưa nhiều những band quyến rũ lạ kỳ như The Fall of Every Season...
ND
The Fall of Every Season - From Below
1. From Below 11:53
2. Sisyphean 04:27
3. The Triumphant Beast 12:35
4. Escape Of The Dove 03:39
5. Her Withering Petals 15:12
Và đây là nguyên vẫn những gì giới thiệu về Album này trên Metal-archives
Trích
"From
Below" is a concept album about a family that knows nothing but agony
and death. The songs tell the chronological story of an imprisoned son
of that
family and his release.
family and his release.
Tạm dịch là :
"From Below " là khái quát cho album về một gia đình mà biết đến không gì hơn là sự đau đớn và cái chết . Những ca khúc là những câu chuyện kể theo thời gian về sự giam cầm con trai mình .... và đó cũng chính là một khắc hoạ về gia đình của Marius Strand
Cái bìa đĩa - tôi phải bôi đỏ nó lên - 1 cái bìa điã quá đẹp cho 1 Album Doom Metal , cái bìa như đang muốn lột tả cùng tất cả những ai đang nhìn nó , đang ngắm nghía nó về nổi đâu tột cùng của người con ấy , như đang khắc hoạ nỗi cô đơn , ảo ảnh , những mảng nứt nẻ vỡ nát của 1 cuộc đời ... nhưng đã hok hề bị bỏ đi mà đang cố vươn dậy để đến với cảnh cửa mở ra thế giới bên ngoài .. để kể lại những nỗi đau của mình .. để những nỗi đau ấy ra đi .. ra đi .... ra đi mãi ... cho tâm hồn được thanh thản ....
Và ai muốn cảm nhận được những sự đau đớn tột cùng đó để đồng cảm cùng Marius thì hãy nhanh tay down về và nghe nhé
Không cần nick
Thu đi đếm tuổi đi
Xuân sang đếm tuổi đến
Heo may mùa lá đỏ,nhìn những mùa thu đi...
Download:mediafire.com/?fscdgfkcdyg
FOREST OF SHADOWS... những khúc ca vang vọng nỗi buồn...
FOREST OF SHADOWS gắn liền với tên tuổi của Niclas Frohagen, một người
vẻ ngoài chả mấy gì là nghệ sĩ, vậy mà người đàn ông với dáng vẻ của một
triết gia này lại mang đến cho những linh hồn thuộc về sự buồn bã tuyệt
vọng những tuyệt phẩm hay đến mức nao lòng...............
Thành lập năm 1997, sau 3 năm với nhiều sự bổ sung rồi lại lược bỏ đi... Từ năm 2000 trở đi, Niclas với một tài năng chơi nhạc duy nhất của mình, anh phát hành 2 siêu phẩm để lại dấu ẩn cực kỳ lớn cho những người trầm cảm mong chờ chút gì đó từ cuộc sống, từ cái thứ âm nhạc huỷ diệt sự tuyệt vọng của tâm hồn........... Depressive Doom Metal..........................
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" ........ Nơi những giấc mơ trở thành cát bụi..............
Một EP hoàn hảo! Rất rất lâu Người Điên mới có cảm giác chìm vào những giai điệu tuyệt vời đến vậy!
Forest of Shadows phát hành 1 ep hoàn hảo đến mức không ngờ!
Dù chỉ có 3 ca khúc với thời gian 30 phút, EP này thật sự xuất sắc !!!
Một EP sẽ rất tuyệt vời nếu bạn là người từng thích October Tide, Katatonia, Opeth, Anathema...
ETERNAL AUTUMN - Mùa thu vĩnh cửu !?
Sự khởi đầu tuyệt vời chưa từng có của Extreme Doom Metal !!!
Những tiếng sáo thổi, trong vắt, lạnh lẽo bao phủ không gian... đây là 1 cảm giác nhẹ nhõm khó tả...
Một sự khởi đầu đẹp đẽ và nhẹ nhàng, tiếng sáo buồn bã... phải chăng mùa thu hiện diện...
Sự im lặng tan biến... âm thanh nặng nề hiện ra!
Giai điệu dày đặc!!! Guitar lead riff một cách nặng nề, cuốn mọi thứ vào giai điệu u uất của nó !
Sự biến tấu từ nặng nề sang nhẹ nhõm! Vocal trầm ấm cất lên nền guitar acoustic...
"so silent it seemed this tragic vision painted before my eyes amidst withering leaves I had found my beloved bloodstained and pale falling into the forever so silent aware of my presence she turned towards me her agonizing stare one last breath and she whispered everything dies before my tearfilled eyes dead and silent a golden leaf of autumn falling before my tearfilled eyes this withering beauty this eternal autumn so silent so silent"
Guitar gỗ nhẹ nhàng, rồi lại tan biến khi guitar lead cất lên chua chát!
Nó giữ nguyên giai điệu của chiếc đàn mộc, vocal gào lên một cách đau đớn, những hồi trống nặng nề, guitar càng lúc càng chậm và rõ rệt từng nốt nhạc...
Ca khúc như một giai thoại trầm bổng, khi clean vocal trầm ấm cất lên, guitar acoustic lại hiện lên phủ kín những giai điệu nặng nề đầy khổ đau!
Những phút cuối cùng của ca khúc, guitar lead và vocal như bao phủ toàn bộ không gian! Cả ca khúc là một nền giai điệu nhưng biến tấu hoàn hảo! Eternal Autumn kết thúc một cách nặng nề...
WISH !!!
Wish là tuyệt phẩm thứ 2 trong EP, một tiếng gào cất lên một cách giận dữ mở đầu cho nó!
Vẫn là phong cách Extreme Doom, guitar lead dày đặc đầy giai điệu, trống chậm rãi!
Vài phút đầu của ca khúc, khi guitar vẫn còn chậm rãi, vocal gầm gừ thì đến phút thứ 3 trở đi, guitar riff nhanh hơn rất nhiều nhưng vẫn giữ nền giai điệu tuyệt vời của nó! Clean vocal cất lên thê thảm vốn có của dòng depressive doom!
Wish lại nhẹ nhàng và mãnh liệt, biến tấu liên tục, lúc nhanh lúc chậm, sự pha trộn funeral doom với progressive/melodic death quá tuyệt vời!
Wish kết thúc bằng những tiếng đàn gỗ nhẹ nhàng sau bao lâu giận dữ, điên cuồng...
OF SORROW BLUE khép lại ep hoàn hảo...
Ca khúc dài nhất EP mở đầu bằng đoạn solo guitar lead rất u tối !!!
Nó cứ thế kéo dài, u ám, ảm đạm trên nền trống chậm rãi cô hồn...
Rồi ca khúc chìm vào giai điệu của melodic death! Guitar giai điệu hoàn hảo, hao hao một vài tuyệt phẩm của Eternal Tear of Sorrow, trên nền guitar dày đặc lại xuất hiện những tiếng guitar thùng mộc mạc.
Of Sorrow Blue trở nên khác biệt lạ thường khi violin cất lên ở khoảng giữa ca khúc !!!
Guitar gỗ làm đệm, cảm giác sợ hãi, buồn bã tột đỉnh !!!
Dù nó chỉ kéo dài vài giây, âm nhạc lại trở về quỹ đạo dữ dội, buồn bã thê thảm của nó!
3 phút cuối của ca khúc hoàn toàn là sự nhẽ nhõm buông xuôi...
Từ guitar gỗ mộc mạc... rồi nhạc accordion, violin xóa tan mọi cảm giác tồn tại! Sự kết hợp bất ngờ nhưng hết sức hoàn hảo, mọi thứ như chìm trong nước mắt, nỗi buồn, nỗi khổ đau, sự tuyệt vọng... giai điệu buồn bã hơn bao giờ hết...
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" khép lại trong sự buồn bã không thể tả của cả người chơi nhạc lẫn người nghe...
Một EP hoàn hảo chưa từng được nghe của Người Điên trong dòng nhạc Doom Metal kỳ diệu ............................................
"DEPARTURE" ........ ra đi và chia tay.............
Album full-length đầu tiên, phát hành cuối năm 2004...
Viết review cho 1 album đã khó, viết review cho 1 album tuyệt vời như Departure lại càng khó hơn...
Departure không giống EP trước, album này mang 1 chất riêng của Niclas, sự trải nghiệm từ Depressive Rock, xen lẫn giai điệu Progressive Metal, tuyệt vời với giai điệu u uất của Doom Metal, nét nổi bật chính là Clean Vocal... Hoàn hảo từng chi tiết...
Mở đầu với Sleeping Death, một ca khúc dài, tiết tấu chậm chạp... Mang đặc trưng của Depressive Music, với sự khởi đầu nhẹ nhàng, chậm dãi, guitar acoustic trên nền trống trải dài với vocal clean trầm ấm khó tả...
Nửa ca khúc trôi đi trong sự nhẹ nhàng nhưng tạo cảm giác nặng nề... 8 phút trôi qua, sự quật khởi tiếp diễn với những cú riff guitar dày đặc với 1 giai điệu duy nhất!!! Vocal gầm thét...
Càng về cuối, Sleeping Death càng tỏ rõ chất riêng của Forest of Shadows, chính là sự biến chuyển bất ngờ từ mạnh sang nhẹ, từ nặng nề sang mềm mại, mượt mà... Ca khúc khép lại trên nền guitar lead và acoustic guitar... quyến rũ và hiu quạnh.................
"NOVEMBER DREAM" Giấc mơ tháng 11...
Tuyệt phẩm!!!!!!!! Không còn gì để nói về November Dream, khởi đầu bởi đoạn guitar rất thiết tha...
Những gì November Dream đọng lại là sự tuyệt vời của âm nhạc, sự quật khởi của tâm hồn, giữa những cánh rừng của hình bóng này, tôi cảm nhận những phút giây tuyệt vời nhất, những bụi gai, những ca khúc chia ly... November Dream trừu tượng từ ca từ đến âm nhạc, guitar và death vocal chiếm lĩnh ca khúc, khoẳng lặng đôi lúc hiện ra trên nền guitar nhẹ nhõm...
November Dream nối tiếp đưa chúng ta đến Bleak Dormition.............................
Một bản Instrumental không thể tuyệt hơn!!! Càng nghe càng nhận ra 1 điều trong âm nhạc của Forest of Shadows, đó là sự vực dậy trong tâm hồn của người nghe lẫn người chơi, cảm giác muốn đứng dậy, muốn làm mọi điều mình mong muốn... Forest of Shadows đã làm những điều tuyệt vời hơn thế !!!
Bleak Dormition quá quyến rũ so với cái tên thể loại nó mang theo... doom metal...
Không đơn giản, Bleak Dormition hoà quyện những giai điệu tuyệt vời nhất của guitar lead và accord, rồi ngay cả acoustic trên nền sáo trúc, giai điệu chậm rãi quyến rũ, không thể tuyệt hơn được nữa!!!
Open Wound xuất hiện trên nền guitar lead chậm rãi mang đậm tính Progressive Psychedelic!
Clean Vocal ở track này là những khúc hát tuyệt vời nhất, giọng ca của Niclas truyền cảm kỳ lạ, mượt và ấm.........................
Open Wound không hề mạnh mẽ, dữ dội, một ca khúc nhẹ nhàng, có thể coi là nhẹ nhất album, vocal trong track hầu hết đều là clean vocal, guitar trên nền keyboard là chủ yếu, mềm mại, thướt tha.... và rất rất quyến rũ....
Vậy mà đây lại là ca khúc buồn khổ, u sầu nhất album, bao phủ bởi sự ảm đạm...
Những bông hoa đang tàn đi...
Những gì đẹp đẽ tan đi thành cát bụi...
Mọi thứ đã chết...
Mùa đông đến trong giấc mơ của tôi...
Bao phủ bởi sự tuyệt vọng buồn bã...
"Departure" là đoạn kết của album...
Một ca khúc đặc biệt... Đơn giản vì nó tên của album, đơn giản vì phong cách lối chơi đặc biệt của nó...
Vẫn là sự mở đầu nhẹ nhàng, clean vocal, trống chậm và xa xôi hết mức, rồi lại quyện vào giai điệu u uất của guitar... rồi lại kỳ lạ với âm thanh đàn điện tử...
Mỗi khi guitar cất lên, âm nhạc như đưa màu sắc vào cuộc sống, đưa cuộc sống vào tâm hồn...
Cảm giác khi nghe đoạn nhạc ở khoảng thời gian 4:50 trở đi thật kỳ diệu... vocal đánh dấu sự kết thúc của âm nhạc điện tử, vocal nhẹ đến mức khó tả, rồi solo guitar... Sự hồi sinh của con người... Âm nhạc tạo cảm giác thanh thản, tạo cảm giác bình yên cho một người trầm cảm...
Cuối album... sự quật khởi của tâm hồn... điên loạn... tưởng như một đám tang đang đến... âm nhạc lại im bặt đi với những tiếng keyboard piano lạnh nhạt...
Và album khép lại... Departure ra đi trong sự chết chóc của thời gian, sự vực dậy của tâm hồn, nhưng sự vực dậy này thật kỳ lạ... Đứng dậy, sải bước trên con đường mà cảm giác cô đơn, trống rỗng... Âm nhạc đã huỷ diệt sự buồn bã, tuyệt vọng, nỗi đau tâm hồn... thay vào đó, trống rỗng, hiu quạnh, nước mắt muốn chảy ra...
Departure là 1 album đặc biệt, nghe nó sẽ cảm nhận sự xáo trộn về cảm xúc, đôi khi thật buồn, đôi khi lại xúc động, và cũng có lúc nó là sự cứu vớt những tâm hồn...
ND
Download:rusfolder.com/33964456
Thành lập năm 1997, sau 3 năm với nhiều sự bổ sung rồi lại lược bỏ đi... Từ năm 2000 trở đi, Niclas với một tài năng chơi nhạc duy nhất của mình, anh phát hành 2 siêu phẩm để lại dấu ẩn cực kỳ lớn cho những người trầm cảm mong chờ chút gì đó từ cuộc sống, từ cái thứ âm nhạc huỷ diệt sự tuyệt vọng của tâm hồn........... Depressive Doom Metal..........................
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" ........ Nơi những giấc mơ trở thành cát bụi..............
Một EP hoàn hảo! Rất rất lâu Người Điên mới có cảm giác chìm vào những giai điệu tuyệt vời đến vậy!
Forest of Shadows phát hành 1 ep hoàn hảo đến mức không ngờ!
Dù chỉ có 3 ca khúc với thời gian 30 phút, EP này thật sự xuất sắc !!!
Một EP sẽ rất tuyệt vời nếu bạn là người từng thích October Tide, Katatonia, Opeth, Anathema...
ETERNAL AUTUMN - Mùa thu vĩnh cửu !?
Sự khởi đầu tuyệt vời chưa từng có của Extreme Doom Metal !!!
Những tiếng sáo thổi, trong vắt, lạnh lẽo bao phủ không gian... đây là 1 cảm giác nhẹ nhõm khó tả...
Một sự khởi đầu đẹp đẽ và nhẹ nhàng, tiếng sáo buồn bã... phải chăng mùa thu hiện diện...
Sự im lặng tan biến... âm thanh nặng nề hiện ra!
Giai điệu dày đặc!!! Guitar lead riff một cách nặng nề, cuốn mọi thứ vào giai điệu u uất của nó !
Sự biến tấu từ nặng nề sang nhẹ nhõm! Vocal trầm ấm cất lên nền guitar acoustic...
"so silent it seemed this tragic vision painted before my eyes amidst withering leaves I had found my beloved bloodstained and pale falling into the forever so silent aware of my presence she turned towards me her agonizing stare one last breath and she whispered everything dies before my tearfilled eyes dead and silent a golden leaf of autumn falling before my tearfilled eyes this withering beauty this eternal autumn so silent so silent"
Guitar gỗ nhẹ nhàng, rồi lại tan biến khi guitar lead cất lên chua chát!
Nó giữ nguyên giai điệu của chiếc đàn mộc, vocal gào lên một cách đau đớn, những hồi trống nặng nề, guitar càng lúc càng chậm và rõ rệt từng nốt nhạc...
Ca khúc như một giai thoại trầm bổng, khi clean vocal trầm ấm cất lên, guitar acoustic lại hiện lên phủ kín những giai điệu nặng nề đầy khổ đau!
Những phút cuối cùng của ca khúc, guitar lead và vocal như bao phủ toàn bộ không gian! Cả ca khúc là một nền giai điệu nhưng biến tấu hoàn hảo! Eternal Autumn kết thúc một cách nặng nề...
WISH !!!
Wish là tuyệt phẩm thứ 2 trong EP, một tiếng gào cất lên một cách giận dữ mở đầu cho nó!
Vẫn là phong cách Extreme Doom, guitar lead dày đặc đầy giai điệu, trống chậm rãi!
Vài phút đầu của ca khúc, khi guitar vẫn còn chậm rãi, vocal gầm gừ thì đến phút thứ 3 trở đi, guitar riff nhanh hơn rất nhiều nhưng vẫn giữ nền giai điệu tuyệt vời của nó! Clean vocal cất lên thê thảm vốn có của dòng depressive doom!
Wish lại nhẹ nhàng và mãnh liệt, biến tấu liên tục, lúc nhanh lúc chậm, sự pha trộn funeral doom với progressive/melodic death quá tuyệt vời!
Wish kết thúc bằng những tiếng đàn gỗ nhẹ nhàng sau bao lâu giận dữ, điên cuồng...
OF SORROW BLUE khép lại ep hoàn hảo...
Ca khúc dài nhất EP mở đầu bằng đoạn solo guitar lead rất u tối !!!
Nó cứ thế kéo dài, u ám, ảm đạm trên nền trống chậm rãi cô hồn...
Rồi ca khúc chìm vào giai điệu của melodic death! Guitar giai điệu hoàn hảo, hao hao một vài tuyệt phẩm của Eternal Tear of Sorrow, trên nền guitar dày đặc lại xuất hiện những tiếng guitar thùng mộc mạc.
Of Sorrow Blue trở nên khác biệt lạ thường khi violin cất lên ở khoảng giữa ca khúc !!!
Guitar gỗ làm đệm, cảm giác sợ hãi, buồn bã tột đỉnh !!!
Dù nó chỉ kéo dài vài giây, âm nhạc lại trở về quỹ đạo dữ dội, buồn bã thê thảm của nó!
3 phút cuối của ca khúc hoàn toàn là sự nhẽ nhõm buông xuôi...
Từ guitar gỗ mộc mạc... rồi nhạc accordion, violin xóa tan mọi cảm giác tồn tại! Sự kết hợp bất ngờ nhưng hết sức hoàn hảo, mọi thứ như chìm trong nước mắt, nỗi buồn, nỗi khổ đau, sự tuyệt vọng... giai điệu buồn bã hơn bao giờ hết...
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" khép lại trong sự buồn bã không thể tả của cả người chơi nhạc lẫn người nghe...
Một EP hoàn hảo chưa từng được nghe của Người Điên trong dòng nhạc Doom Metal kỳ diệu ............................................
"DEPARTURE" ........ ra đi và chia tay.............
Album full-length đầu tiên, phát hành cuối năm 2004...
Viết review cho 1 album đã khó, viết review cho 1 album tuyệt vời như Departure lại càng khó hơn...
Departure không giống EP trước, album này mang 1 chất riêng của Niclas, sự trải nghiệm từ Depressive Rock, xen lẫn giai điệu Progressive Metal, tuyệt vời với giai điệu u uất của Doom Metal, nét nổi bật chính là Clean Vocal... Hoàn hảo từng chi tiết...
Mở đầu với Sleeping Death, một ca khúc dài, tiết tấu chậm chạp... Mang đặc trưng của Depressive Music, với sự khởi đầu nhẹ nhàng, chậm dãi, guitar acoustic trên nền trống trải dài với vocal clean trầm ấm khó tả...
Nửa ca khúc trôi đi trong sự nhẹ nhàng nhưng tạo cảm giác nặng nề... 8 phút trôi qua, sự quật khởi tiếp diễn với những cú riff guitar dày đặc với 1 giai điệu duy nhất!!! Vocal gầm thét...
Càng về cuối, Sleeping Death càng tỏ rõ chất riêng của Forest of Shadows, chính là sự biến chuyển bất ngờ từ mạnh sang nhẹ, từ nặng nề sang mềm mại, mượt mà... Ca khúc khép lại trên nền guitar lead và acoustic guitar... quyến rũ và hiu quạnh.................
"NOVEMBER DREAM" Giấc mơ tháng 11...
Tuyệt phẩm!!!!!!!! Không còn gì để nói về November Dream, khởi đầu bởi đoạn guitar rất thiết tha...
Những gì November Dream đọng lại là sự tuyệt vời của âm nhạc, sự quật khởi của tâm hồn, giữa những cánh rừng của hình bóng này, tôi cảm nhận những phút giây tuyệt vời nhất, những bụi gai, những ca khúc chia ly... November Dream trừu tượng từ ca từ đến âm nhạc, guitar và death vocal chiếm lĩnh ca khúc, khoẳng lặng đôi lúc hiện ra trên nền guitar nhẹ nhõm...
November Dream nối tiếp đưa chúng ta đến Bleak Dormition.............................
Một bản Instrumental không thể tuyệt hơn!!! Càng nghe càng nhận ra 1 điều trong âm nhạc của Forest of Shadows, đó là sự vực dậy trong tâm hồn của người nghe lẫn người chơi, cảm giác muốn đứng dậy, muốn làm mọi điều mình mong muốn... Forest of Shadows đã làm những điều tuyệt vời hơn thế !!!
Bleak Dormition quá quyến rũ so với cái tên thể loại nó mang theo... doom metal...
Không đơn giản, Bleak Dormition hoà quyện những giai điệu tuyệt vời nhất của guitar lead và accord, rồi ngay cả acoustic trên nền sáo trúc, giai điệu chậm rãi quyến rũ, không thể tuyệt hơn được nữa!!!
Open Wound xuất hiện trên nền guitar lead chậm rãi mang đậm tính Progressive Psychedelic!
Clean Vocal ở track này là những khúc hát tuyệt vời nhất, giọng ca của Niclas truyền cảm kỳ lạ, mượt và ấm.........................
Open Wound không hề mạnh mẽ, dữ dội, một ca khúc nhẹ nhàng, có thể coi là nhẹ nhất album, vocal trong track hầu hết đều là clean vocal, guitar trên nền keyboard là chủ yếu, mềm mại, thướt tha.... và rất rất quyến rũ....
Vậy mà đây lại là ca khúc buồn khổ, u sầu nhất album, bao phủ bởi sự ảm đạm...
Những bông hoa đang tàn đi...
Những gì đẹp đẽ tan đi thành cát bụi...
Mọi thứ đã chết...
Mùa đông đến trong giấc mơ của tôi...
Bao phủ bởi sự tuyệt vọng buồn bã...
"Departure" là đoạn kết của album...
Một ca khúc đặc biệt... Đơn giản vì nó tên của album, đơn giản vì phong cách lối chơi đặc biệt của nó...
Vẫn là sự mở đầu nhẹ nhàng, clean vocal, trống chậm và xa xôi hết mức, rồi lại quyện vào giai điệu u uất của guitar... rồi lại kỳ lạ với âm thanh đàn điện tử...
Mỗi khi guitar cất lên, âm nhạc như đưa màu sắc vào cuộc sống, đưa cuộc sống vào tâm hồn...
Cảm giác khi nghe đoạn nhạc ở khoảng thời gian 4:50 trở đi thật kỳ diệu... vocal đánh dấu sự kết thúc của âm nhạc điện tử, vocal nhẹ đến mức khó tả, rồi solo guitar... Sự hồi sinh của con người... Âm nhạc tạo cảm giác thanh thản, tạo cảm giác bình yên cho một người trầm cảm...
Cuối album... sự quật khởi của tâm hồn... điên loạn... tưởng như một đám tang đang đến... âm nhạc lại im bặt đi với những tiếng keyboard piano lạnh nhạt...
Và album khép lại... Departure ra đi trong sự chết chóc của thời gian, sự vực dậy của tâm hồn, nhưng sự vực dậy này thật kỳ lạ... Đứng dậy, sải bước trên con đường mà cảm giác cô đơn, trống rỗng... Âm nhạc đã huỷ diệt sự buồn bã, tuyệt vọng, nỗi đau tâm hồn... thay vào đó, trống rỗng, hiu quạnh, nước mắt muốn chảy ra...
Departure là 1 album đặc biệt, nghe nó sẽ cảm nhận sự xáo trộn về cảm xúc, đôi khi thật buồn, đôi khi lại xúc động, và cũng có lúc nó là sự cứu vớt những tâm hồn...
ND
Download:rusfolder.com/33964456
Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012
EXPLOSIONS IN THE SKY - Your Hand In Mine...
...
EXPLOSIONS IN THE SKY...
Sẽ không bao giờ có được 1 ban nhạc đặc biệt như Explosions In The Sky.
Và với Your Hand In Mine.
Bình yên đã đến thật sự trong trái tim tôi.
Explosions In The Sky đưa người ta trở lại với cuộc sống, với tình yêu, với sự mênh mang, bình dị và thanh thản...
Your Hand In Mine đưa tâm trạng ta đến với sự bình yên, sự chờ đợi, và khát khao...
Your Hand In Mine đã vượt qua giới hạn của 1 ca khúc bình thường. Có thể ở đó có đẫm nước mắt, có vô vàn sự cô đơn buồn bã... Nhưng phía sau tất cả những điều đó là một niềm thương yêu vô bờ, sự sẻ chia trong lòng bàn tay, những nụ cười và đôi bàn tay gạt đi những giọt nước mắt, xoá tan đi nỗi buồn phiền...
Hãy giữ ấm bàn tay của mình nhé, hãy giữ cho tình yêu được ấm êm trong bàn tay ấy...
Your Hand In Mine là ca khúc mà EITS thu âm và phát hành vào năm 2003.
Ca khúc dài hơn 8 phút là 1 hành trình vô cùng bình yên và thanh thản.
Bắt đầu với những tiếng guitar key vô cùng nhẹ nhàng.
...Dường như đang chờ đợi tình yêu.
Những người sống trong trạng thái mong chờ ai đó luôn là người cô đơn... có lẽ vậy... ở đây, 2 phút đầu của ca khúc là những phút giây dành trọn vẹn cho những tâm hồn cô đơn, u buồn... Những tiếng guitar nhẹ nhàng ấy là thay cho nước mắt, thay cho những cái nhìn, những cái ngoảnh đầu, những hy vọng...
Tình yêu và sự chờ đợi là 2 điều duy nhất tôi cảm nhận được ở YOUR HAND IN MINE...
Đôi khi những hồi trống vang lên... tưởng như hy vọng đang dần thành hiện thực, người vẫn đối mặt với sự cô đơn, trống trải.
Cả ca khúc là 1 kiểu giai điệu được lặp đi lặp lại. Sự xuất hiện của từng hồi trống làm thay đổi màu sắc và sự cảm nhận của người nghe.
Khi đó mọi hình ảnh, mọi suy nghĩ và cảm nhận hiện ra rõ rệt.
Thứ giai điệu có thể nói là lung linh đến lạ kỳ, bồng bềnh theo nó, khóc theo nó, mỉm cười theo nó cũng là chuyện thường mà thôi...
Nhất là khi ta hoà mình vào nó.
Biến chính ta thành nhân vật ta mong đợi, hy vọng...
Chờ đợi ai kia, mong chờ tình yêu nào đó luôn được coi là mục đích sống, luôn được coi là nguồn hy vọng sống...
Len lỏi từng nỗi buồn, sự cô đơn tuyệt vọng lại là những phút giây đẹp đẽ nhất, bình yên nhất khi ta đắm mình vào Your Hand In Mine...
Để khi đó bất chợt ta cảm nhận được tình yêu của ta đang ở rất rất gần...
Hiện hữu và trong sáng.
Your Hand In Mine đưa tôi về sự bình yên tuyệt vời đó.
Đưa tôi đến với những điều tôi mong đợi...
Cho tôi được cảm nhận rằng ước mơ của mình đang dần trở thành hiện thực...
Sẽ thật tuyệt nếu được khóc vì Your Hand in Mine...
Nhưng ai đó hãy hiểu cho tôi...
Your Hand In Mine.
Là như vậy đó.
Và tôi đang đứng chờ, đang mong đợi... và tôi đắm chìm vào ca khúc này... để 1 lần quên đi sự tuyệt vọng, quên đi những nỗi buồn tưởng như đã giết chết tâm hồn tôi.
...Your hand in mine...
Tôi yêu biết bao...
ND
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)