Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

Agalloch cho anh

Anh của em, biết anh ít nghe Agalloch, và hầu như anh chẳng khi nào để ý đến ban nhạc này. Nhớ buổi trưa mùng 3 tết, bên ngoài nắng u uất,  trong nhà em cũng mở những bản rock u uất không kém những tia nắng vàng vọt kia. Và em đã muốn anh để ý đến “A celebration for the Death of Man, và In the shadow of our Pale Companion” Đây là 2 bản em yêu nhất trong Album Mantle của Agalloch. Thấy trong Pc của anh cũng có 1 album của Agalloch, nhưng hình như anh chẳng khi nào mở ra, đúng không nè ? Em biết, dù âm nhạc vẫn luôn là âm nhạc, nhưng những gì anh lắng và những gì em nghe hình như ít nằm chung trên một vĩ tuyến. Em viết bài này, tặng anh, muốn anh một chút gì để ý đến âm nhạc mà em thường nghe, muốn anh đôi lần mở Agalloch lên, muốn anh thỉnh thoảng gào thét với Windir, hay một lúc nào đó dẹp hết mọi thứ để ngồi với em nghe Black spell của Burzum , hay Lovecraft của COF, em thích …


Em thích Agalloch,  vì theo cảm nhận của em thôi :Âm nhạc của Agalloch là sự kết hợp tuyệt vời giữa những nỗi u hoài  lạnh lẽo, đơn độc chồng chất lên những nét đẹp hoài cổ của thiên nhiên.
một tị về Agalloch nghen.
Agalloch được thành lập vào cuối năm 95,là một ban nhạc người Mỹ và sau này nổi đình nổi đám ở Portland, Oregon. Khi ban nhạc Doom Metal Aeolachrymae có hơi hướm của sự lụi tàn. Và khi gốc cây Aeolachrymae bắt đầu tàn thì có thêm chồi non mới xuất hiện đó là  Agalloch. Ban nhạc mới này xuất hiện ban đầu chỉ nhằm mục tiêu khơi gợi và vực lại thời kì oai hùng của Doom Metal. Hai người đề xuất ra ý kiến này là John Haughm và Sherry Brewyer. Năm 96, JH và SB cho tung ra vài bản Demo nhưng chưa chính thức ra một Album nào, và mùa hè 96 họ mời Don Anderson làm tay guitar thứ hai cho ban nhạc. Sau khi bản Demo “ From which of this Oak ra đời thì họ chính thức nhận tay trống Jason William Walton về chơi cho Agalloch.
---------------------------------------------------
Năm 98, Album đầu tiên _Pale Folklore_ra mắt. 
1. She Painted Fire Across The Skyline - Part 1 08:35
2. She Painted Fire Across the Skyline - Part 2 03:09
3. She Painted Fire Across the Skyline - Part 3 07:09
4. The Misshapen Steed 04:54
5. Hallways Of Enchanted Ebony 09:59
6. Dead Winter Days 07:51
7. As Embers Dress The Sky 08:04
8. The Melancholy Spirit 12:25

Album này không mang nhiều âm hưởng của Black metal mà nghe cảm tưởng như ta đang tiến đến một miền đất chào đón ta với những bản Folk Metal nhẹ nhàng, em nói nhẹ nhàng vì nó không giống như những bản Folk Metal khác mà em từng nghe, nó không hoành tráng được như vậy.Và em chẳng thấy bản nào thật sự gây cảm xúc cho em nhiều để em có thể mở cái CD lên nghe hàng trăm lần.

 Bìa của CD này là hình mảnh gỗ , chắc là gỗ lim hay căm xe hay gõ đỏ gì đó, trông cũng khá là bền, không ấn tượng với em lắm, và cái tên Agalloch nằm trơ trọi giữa mảnh gỗ, hình như họ cũng muốn mang đến cho người nghe một ý nghĩ rằng : Aga mới ra đời, và còn rất non yếu, đang bơ vơ một mình giữa một chiến trường hàng trăm vạn Doom Metal Band khác. Cũng là một nỗ lực rất đáng quý đấy chứ !

Và tiếc là, sau khi ra Album này thì một trong hai người sang lập ra ban là Sherry Brewyer đã nghỉ chơi với Agalloch, chắc anh ta chán chơi với hiệp hội những người đàn ông rồi !!!


Sau một thời gian nghỉ ngơi khá là sung sướng, năm 2001 Aga cho ra mắt Album thứ 2 là “ Of stone, Wind and Pillor
1. Of Stone, Wind, And Pillor 06:59
2. Foliorum Viridium 02:43
3. Haunting Birds 03:45
4. Kneel To The Cross (Sol Invictus cover) 05:54
5. A Poem By Yeats 08:39


Nói về âm nhạc trước nghen. Em chưa nghe hết Album này, lúc trước mua  về chỉ nghe bài mà em thấy hay nhất là “ Haunting Birds” ừ, chỉ 1 bài này thôi , nghe não nề, bùôn, và thấy mình lạc loài lắm, một bản Instrumental dành cho những chú chim lạc bầy, hình như bị các tay thợ săn ác độc pùm pùm, ngã quỵ rồi hồn ma những con chim bé nhỏ lang thang vất vưởng mong kiếm tìm chút công bằng cho thiên nhiên hao gầy…

Nói về cái bìa đi, tuyệt vời, đến cái Album này thì em yêu Agalloch thiệt rồi ! Một con nai ngơ ngác lạc bầy, dừng chân bền bờ  suối, ngắm mình dưới nứơc, mà hình như đang sợ hãi những tay thợ săn đạ hạ gục những bầy chim non bạn bè của nó… Đấy là do em tưởng tượng ra thôi. Và em thêm một lần thích màu nền, màu đau, nó là màu đau, chỉ có thể nói đựơc như vậy thôi Mét ạ!


Và album thứ 3 em nghe được đó là Mantle,
1. A Celebration For The Death Of Man... 02:24
2. In The Shadow Of Our Pale Companion 14:44
3. Odal 07:38
4. I Am The Wooden Doors 06:10
5. The Lodge 04:39
6. You Were But A Ghost In My Arms 09:13
7. The Hawthorne Passage 11:17
8. ...And The Great Cold Death Of The Earth 07:13
9. A Desolation Song 05:07


Là Album em thích nhất. Tất nhiên không hẳn bản nào trong này cũng hay cũng tuyệt, nhưng nói đến Agalloch thì không thể thiếu hai bản liền nhau mà em đã mở cho anh nghe rồi đấy. Bản Instrumental A celebration for the Death of Man.

Em đang viết cho anh, và đang nghe nó đây. Đây là bản đầu tiên trong Mantle, nó giới thiệu về một hành trình đưa tiễn những con người từ thế giới này qua thế giới bên kia xa vời nào đó. Hơn 2 phút ngắn ngủi mà sao cứ nhớ hoài, tiếng guitar thùng nghe dội từng tiếng vào trong long ấy, và nó chấm dứt để nối liền với In the shadow of our Pale Companion ....

..... chỉ với dấu lặng đơn, rất ngắn, rất dứt khoát nhưng nó mở ra một hình ảnh khác về những cái u tối, những cái đau thương từ con người, từ thiên nhiên .

…Here is the landscape
Here is the sun
Here in the balance of the earth
Where is the god?
Has he fallen and abandoned us?
Here at the edge of this world
Here I gaze at a pantheon of oak, a citadel of stone
If this grand panorama before me is what you call God. . .
Then God is not dead…”

Em sẽ viết một bài riêng về Pale Companion, về những gì xung quanh anh và em đấy ! Mặc dù có nhiều người khen ngợi" I am the Wooden Doors", ừ, nó cũng là một bản khá là hay, nhưng với em thì chỉ cần The celebration nối tiếp với In the Shadow, thế là đủ để tạo  dựng một hình ảnh Agalloch trong em rồi. Em cứ nhớ hoài chú reindeer, em nghĩ là nó, ngơ ngác nhìn lên trời cao kia, nơi mà những nhánh cây úa tàn và trụi lá, nó đơn độc và không có ai che chở, yêu thương, cần lắm những tình yêu thiên nhiên, tình yêu nhân bản… cho tất cả những gì em cảm nhận được qua Agalloch.

Sau này, năm 2003 hay trở về sau nữa họ có ra thêm nhiều Album khác, nhưng em chưa có dịp để nghe,nghe nói rằng The Grey , Split the  Nest,Tomorrow never come, Ashes against the Grain nghe cũng ngon lành lắm !Nghe cái tên là thấy thấp thoáng những nỗi đau  khó lành…   Em cũng một thời gian lãng quên Agalloch, nhưng rồi cái nhớ nó bùng lên, chắc là một ngày không xa  Mét sẽ tìm các Album sau này cho em nghe . Và rất cảm ơn Mét đã mang Yngwie Malmsteen đến cho em, tuyệt vời, chắc vậy cũng đủ rồi...


Đúng vậy ! chẳng muốn tắt máy đi...
Giữa đêm mưa,âm u tiếng Agalloch.
Nghe tiếng gào như xé toạt lòng người,
Nghe tiếng guitar gãy từng nốt như muốn đứt đoạn cả tâm hồn,
Nghe tiếng trống nện vào tâm tưởng
.... để giải thoát cho những buồn phiền bay đi mất.

Bài viết của Ali
Download:
The Mantle:rusfolder.com/35001913
Ashes Againts The Grain:rusfolder.com/35008336




Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

WakeThisDay - Gaze Into The Beyond

WakeThisDay are from the seaside town of Poole in the south of England.
Sometimes we play soft, sometimes we play loud, we don’t sing…
Our debut album ‘Gaze Into The Beyond’ was released in 2008

“Guitar, bass and drums are used to create progressive songs with texture and feeling. Instead of playing riffs, instruments are used to create more expansive music, and guitar lines are the primary lyrical expression.”

“Melodic and progressive post-rock that can be beautiful and uplifting, but also heavy and tense - a journey where guitars do the talking.”
 

Influences
Mono, Explosions in the Sky, This Will Destroy You, Godspeed You Black Emperor!, Devil Sold His Soul, Yndi Halda, 65daysofstatic, Red Sparowes, A Silver Mt. Zion, Do Make Say Think, El Ten Eleven, Mogwai, Radiohead, Deftones, Muse, Sikth, A Perfect Circle, Arcade Fire, Caspian, Jeniferever, Sigur Rós, Oceansize, Pelican, Isis, Cult of Luna, The Mars Volta, Nobuo Uematsu 


ảnh hưởng từ những nỗi buồn của Mono,Explosions in the sky...
bay bổng như Mogwai,sigur Ros...
...
không nên nói quá nhiều về band này,hãy tìm và nghe !!
My vote:9/10
rusfolder.com/34935110

Grey Waters - Below the Ever Setting Sun

Genre:Depressive Rock
Lyrical Theme:love,modernism,beauty
My vote:9/10
rusfolder.com/34931163

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

Vàli - Forlatt - Bỏ lại ưu phiền...

bài viết của Leeblue:
Vài năm trước, khi lang thanh trên những website nhạc rock, tình cờ bắt gặp một album instrumental mang phong cách folk. Và rồi lại ngỡ ngàng vì tại sao từng bản nhạc được bật lên lại có thể đi sâu vào tâm trí, sao nó lại hợp với tâm trạng mình lúc đó thế ?
Nó không đè nặng người nghe bằng những âm thanh đau đớn, nó cũng không cuốn con người ta vào những khúc ca vui nhộn... cứ đều đều, đều đều...
Vàli là một người đàn ông người Na uy, Forlatt dịch ra nghĩa là Để lại, bỏ lại... Đúng như tên gọi của album, người ta như bước đến một không gian khác, không gian của sự phóng khoáng, tự do... không hề bị gò bó bởi bất kì điều gì, hãy vứt bỏ hết những nỗi phiền muội đã dày vò ta hằng ngày và thư giãn đi. Cuộc sống chẳng phải lúc nào cũng dễ dàng, vì vậy hãy nhắm mắt lại và đi vào thế giới của "Forlatt".

Vàli - Forlatt (2004)
1. Naar Vinden Graater...
2. Dypt Inne I Skogen
3. Et Ensomt Minne
4. Nordlysets Dans
5. Lengsel
6. Sorg
7. Skumringens Omfavn
8. Her Ute I Moerket
9. Taake
10. Doedens Evige Kall

Nhạc cụ chủ đạo cho toàn bộ album là acoustic guitar, chính vì vậy mà dễ dàng bắt nhập với người nghe. Đôi khi còn sử dụng cả cello, sáo (trong "Dypt Inne I Skogen"), violin.
Tôi đã nghe nó cách đây 2 năm, và giờ là lúc tôi nghe lại sau khoảng thời gian khá lâu. Lúc trước là nghe với cảm xúc chới với, còn lúc này với tâm trạng của một người không còn lo âu... dù là ở tâm trạng gì đi nữa thì album đều đem lại cho tôi một xúc cảm chung,
tôi đang được bay xa...

Đó là nét trong veo của tự nhiên, sự thuần khiết của ban mai, chút hoang dại của sự sống... tất cả đều hòa quyện và là sự trải nghiệm mới lạ.

Cuộc sống luôn tiếp diễn cho dù con người ta mệt mỏi đến mức nào, hãy nghe Forlatt và thêm động lực để chúng ta bước tiếp trên con đường dài...

bài viết của nguoidien:
Một album tuyệt vời cho những người muốn tìm cảm giác bình yên, nhẹ nhàng trong tiếng đàn mộc, lãng mạn của gió và piano...
1 album buồn hơn mọi thứ...

Mỗi khi nghe album này, có đôi câu thơ mà tự ngẫm ra để cảm nhận về Vàli...
"Như con thuyền trôi nhẹ trên sông...
Như trận mưa trên cơn gió nhẹ...
Như người đàn ông với cây đàn mộc...
Như nỗi buồn của người cô đơn..."
 
My vote:10/10 (hoàn hảo)
Nếu thích Vàli,hãy tìm skumring mà nghe... 
Download:rusfolder.com/34849382 


Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

Nyctalgia - Time Changed Everything

Melancholic post rock/shoegaze/ambient
Một album đặc biệt,và gần đây mới biết đến
Thứ post rock thật buồn,dễ nghe,dễ cảm...hãy thử nghe Time Changed Everything
Vô nghĩa...mọi thứ đã thay đổi
Níu kéo vô ích
My vote:9.5/10
http://rusfolder.com/34831348

Палая Листва - Танцы Теней

Acoustic/folk cùng tiếng xào xạc của lá,của chim,của gió...
My vote:9/10
http://rusfolder.com/34831347

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

NEBELUNG - Reigen

Folk Ambient/Acoustic
một siêu phẩm,tiếc là chỉ dài 8p
My vote:9.5/10 không dc 10 vì quá ngắn :(
http://www.mediafire.com/?ry905drtt9aotbd

CARVED IN STONE - Hear The Voice

tiếp tục với acoustic/folk
nhẹ nhàng,lưu luyến,truyền cảm và...buồn
My vote 10/10
http://rusfolder.com/34819158

Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013