Em thích Agalloch, vì theo cảm nhận của em thôi :Âm nhạc của Agalloch là sự kết hợp tuyệt vời giữa những nỗi u hoài lạnh lẽo, đơn độc chồng chất lên những nét đẹp hoài cổ của thiên nhiên.
một tị về Agalloch nghen.
Agalloch được thành lập vào cuối năm 95,là một ban nhạc người Mỹ và sau này nổi đình nổi đám ở Portland, Oregon. Khi ban nhạc Doom Metal Aeolachrymae có hơi hướm của sự lụi tàn. Và khi gốc cây Aeolachrymae bắt đầu tàn thì có thêm chồi non mới xuất hiện đó là Agalloch. Ban nhạc mới này xuất hiện ban đầu chỉ nhằm mục tiêu khơi gợi và vực lại thời kì oai hùng của Doom Metal. Hai người đề xuất ra ý kiến này là John Haughm và Sherry Brewyer. Năm 96, JH và SB cho tung ra vài bản Demo nhưng chưa chính thức ra một Album nào, và mùa hè 96 họ mời Don Anderson làm tay guitar thứ hai cho ban nhạc. Sau khi bản Demo “ From which of this Oak” ra đời thì họ chính thức nhận tay trống Jason William Walton về chơi cho Agalloch.
---------------------------------------------------
Năm 98, Album đầu tiên _Pale Folklore_ra mắt.
Năm 98, Album đầu tiên _Pale Folklore_ra mắt.
1. She Painted Fire Across The Skyline - Part 1 08:35
2. She Painted Fire Across the Skyline - Part 2 03:09
3. She Painted Fire Across the Skyline - Part 3 07:09
4. The Misshapen Steed 04:54
5. Hallways Of Enchanted Ebony 09:59
6. Dead Winter Days 07:51
7. As Embers Dress The Sky 08:04
8. The Melancholy Spirit 12:25
Album này không mang nhiều âm hưởng của Black metal mà nghe cảm tưởng
như ta đang tiến đến một miền đất chào đón ta với những bản Folk Metal
nhẹ nhàng, em nói nhẹ nhàng vì nó không giống như những bản Folk Metal
khác mà em từng nghe, nó không hoành tráng được như vậy.Và em chẳng thấy
bản nào thật sự gây cảm xúc cho em nhiều để em có thể mở cái CD lên
nghe hàng trăm lần.2. She Painted Fire Across the Skyline - Part 2 03:09
3. She Painted Fire Across the Skyline - Part 3 07:09
4. The Misshapen Steed 04:54
5. Hallways Of Enchanted Ebony 09:59
6. Dead Winter Days 07:51
7. As Embers Dress The Sky 08:04
8. The Melancholy Spirit 12:25
Bìa của CD này là hình mảnh gỗ , chắc là gỗ lim hay căm xe hay gõ đỏ gì đó, trông cũng khá là bền, không ấn tượng với em lắm, và cái tên Agalloch nằm trơ trọi giữa mảnh gỗ, hình như họ cũng muốn mang đến cho người nghe một ý nghĩ rằng : Aga mới ra đời, và còn rất non yếu, đang bơ vơ một mình giữa một chiến trường hàng trăm vạn Doom Metal Band khác. Cũng là một nỗ lực rất đáng quý đấy chứ !
Và tiếc là, sau khi ra Album này thì một trong hai người sang lập ra ban là Sherry Brewyer đã nghỉ chơi với Agalloch, chắc anh ta chán chơi với hiệp hội những người đàn ông rồi !!!
Sau một thời gian nghỉ ngơi khá là sung sướng, năm 2001 Aga cho ra mắt Album thứ 2 là “ Of stone, Wind and Pillor”
1. Of Stone, Wind, And Pillor 06:59
2. Foliorum Viridium 02:43
3. Haunting Birds 03:45
4. Kneel To The Cross (Sol Invictus cover) 05:54
5. A Poem By Yeats 08:39
Nói về âm nhạc trước nghen. Em chưa nghe hết Album này, lúc trước mua về chỉ nghe bài mà em thấy hay nhất là “ Haunting Birds” ừ, chỉ 1 bài này thôi , nghe não nề, bùôn, và thấy mình lạc loài lắm, một bản Instrumental dành cho những chú chim lạc bầy, hình như bị các tay thợ săn ác độc pùm pùm, ngã quỵ rồi hồn ma những con chim bé nhỏ lang thang vất vưởng mong kiếm tìm chút công bằng cho thiên nhiên hao gầy…
Nói về cái bìa đi, tuyệt vời, đến cái Album này thì em yêu Agalloch thiệt rồi ! Một con nai ngơ ngác lạc bầy, dừng chân bền bờ suối, ngắm mình dưới nứơc, mà hình như đang sợ hãi những tay thợ săn đạ hạ gục những bầy chim non bạn bè của nó… Đấy là do em tưởng tượng ra thôi. Và em thêm một lần thích màu nền, màu đau, nó là màu đau, chỉ có thể nói đựơc như vậy thôi Mét ạ!
Và album thứ 3 em nghe được đó là Mantle,
1. A Celebration For The Death Of Man... 02:24
2. In The Shadow Of Our Pale Companion 14:44
3. Odal 07:38
4. I Am The Wooden Doors 06:10
5. The Lodge 04:39
6. You Were But A Ghost In My Arms 09:13
7. The Hawthorne Passage 11:17
8. ...And The Great Cold Death Of The Earth 07:13
9. A Desolation Song 05:07
Là Album em thích nhất. Tất nhiên không hẳn bản nào trong này cũng hay cũng tuyệt, nhưng nói đến Agalloch thì không thể thiếu hai bản liền nhau mà em đã mở cho anh nghe rồi đấy. Bản Instrumental A celebration for the Death of Man.
Em đang viết cho anh, và đang nghe nó đây. Đây là bản đầu tiên trong Mantle, nó giới thiệu về một hành trình đưa tiễn những con người từ thế giới này qua thế giới bên kia xa vời nào đó. Hơn 2 phút ngắn ngủi mà sao cứ nhớ hoài, tiếng guitar thùng nghe dội từng tiếng vào trong long ấy, và nó chấm dứt để nối liền với In the shadow of our Pale Companion ....
..... chỉ với dấu lặng đơn, rất ngắn, rất dứt khoát nhưng nó mở ra một hình ảnh khác về những cái u tối, những cái đau thương từ con người, từ thiên nhiên .
…Here is the landscape
Here is the sun
Here in the balance of the earth
Where is the god?
Has he fallen and abandoned us?
Here at the edge of this world
Here I gaze at a pantheon of oak, a citadel of stone
If this grand panorama before me is what you call God. . .
Then God is not dead…”
Here is the sun
Here in the balance of the earth
Where is the god?
Has he fallen and abandoned us?
Here at the edge of this world
Here I gaze at a pantheon of oak, a citadel of stone
If this grand panorama before me is what you call God. . .
Then God is not dead…”
Em sẽ viết một bài riêng về Pale Companion, về những gì xung quanh anh và em đấy ! Mặc dù có nhiều người khen ngợi" I am the Wooden Doors", ừ, nó cũng là một bản khá là hay, nhưng với em thì chỉ cần The celebration nối tiếp với In the Shadow, thế là đủ để tạo dựng một hình ảnh Agalloch trong em rồi. Em cứ nhớ hoài chú reindeer, em nghĩ là nó, ngơ ngác nhìn lên trời cao kia, nơi mà những nhánh cây úa tàn và trụi lá, nó đơn độc và không có ai che chở, yêu thương, cần lắm những tình yêu thiên nhiên, tình yêu nhân bản… cho tất cả những gì em cảm nhận được qua Agalloch.
Sau này, năm 2003 hay trở về sau nữa họ có ra thêm nhiều Album khác, nhưng em chưa có dịp để nghe,nghe nói rằng The Grey , Split the Nest,Tomorrow never come, Ashes against the Grain nghe cũng ngon lành lắm !Nghe cái tên là thấy thấp thoáng những nỗi đau khó lành… Em cũng một thời gian lãng quên Agalloch, nhưng rồi cái nhớ nó bùng lên, chắc là một ngày không xa Mét sẽ tìm các Album sau này cho em nghe . Và rất cảm ơn Mét đã mang Yngwie Malmsteen đến cho em, tuyệt vời, chắc vậy cũng đủ rồi...
Đúng vậy ! chẳng muốn tắt máy đi...
Giữa đêm mưa,âm u tiếng Agalloch.
Nghe tiếng gào như xé toạt lòng người,
Nghe tiếng guitar gãy từng nốt như muốn đứt đoạn cả tâm hồn,
Nghe tiếng trống nện vào tâm tưởng
.... để giải thoát cho những buồn phiền bay đi mất.
Bài viết của Ali
Download:
The Mantle:rusfolder.com/35001913
Ashes Againts The Grain:rusfolder.com/35008336