Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Review: ANTI - The Insignificance Of Life

Bài của nguoidien

Trong căn phòng đêm nay...
Trong bóng đêm tối mịt của đất trời... Trong khoảng không vô bờ của trần gian...
Trong nỗi buồn mông lung...
Cuộc sống trở nên vô nghĩa...............................

A. ANTI

ANTI là ban nhạc đến từ Đức thành lập năm 2004. Cũng như nhiều ban nhạc Depressive Black Metal khác, ANTI chả có gì đặc biệt. Một người chơi mọi nhạc cụ và 1 người hát chính.
Mới phát hành 1 album và 1 demo củ chuối (nếu so sánh nó với album mà em đang nói đến...).
The Insignificance Of Life xứng đáng là album không có gì so sánh nổi. Còn về ANTI, chỉ có vậy, Depressive Raw Black Metal, ca từ Suicide.


B. The Insignificance Of Life

Nếu Hypothermia trước đây đã nói đến là cái thứ âm nhạc khó hiểu, vô hồn và trống rỗng thì ANTI với album này ngược lại hoàn toàn.
The Insignificance Of Life đẩy con người đến vực thẳm của cuộc sống. Sự oan nghiệt, điên cuồng của âm nhạc là điều album tạo ra. Mọi thứ vội vã và ngang trái.
Album này xứng đáng là 1 trong những release hay nhất của Black Metal năm 2006.

Tổng thể lối chơi trong The Insignificance Of Life là Atmospheric Melancholic/Depressive Black Metal. Melancholic ở chỗ giai điệu quá đẹp và quyến rũ. Depressive là sự lặp đi lặp lại trong giai điệu, drum đơn giản, vocal xa xăm, giai điệu bi thảm và lưu luyến.
Mọi thứ trong album này đều hoàn hảo hết mức. Chỉ trừ 1 điều........... đó là thời gian của nó... Khi Hypothermia có sự mở đầu dài tận 34 phút thì The Insignificance Of Life đưa cả album đến người nghe chỉ mất... 29 phút...
Đ m, một lượng thời gian quá ngắn so với những album Depressive Black Metal khác...

Tuy nhiên, 29 phút cũng có dụng ý của nó...
Ngắn ngủi là vậy nhưng cô đọng và tuyệt hảo hết mức !!!


1. NOTHING
ANTI như muốn gào thét, chửi bới cái nhân loại này!

"Tôi chả là gì hết!
Tôi không có ý nghĩa gì đối với nhân loại!
Với tôi không có gì là quan trọng!
Không có gì là đáng quan tâm!
Tôi lạc lõng giữa nhân loại"
...
ANTI chả là gì cả!
NOTHING là sự mở đầu khá hoàn hảo cho album. Cái âm nhạc mang đậm tính Atmospheric Depressive Black, ào ào và dữ dội...
Nó là bàn đạp cho track 2 và các track sau của album.

2. Landscape In Minor
Âm nhạc thì không có gì phải bàn cãi! Những nốt guitar mở đầu chiếm lĩnh không gian đêm tối ấy. Rồi như cơn sóng bão vỗ nát trái tim, từng hồi trống trên nền guitar xa xăm hiện lên. Giai điệu của nó như con dao đang cứa từng nhát lên nỗi đau của ANTI.
Không thể nói nó là ca khúc có giai điệu hay nhất album khi mà ta mới nghe đến bài thứ 2... nhưng thực sự là nó quá hay! Day dứt nhưng điên cuồng và tàn bạo khó tả!
"Phong cảnh...
Xa như nỗi thống khổ trong tôi...
Nặng trĩu như nỗi buồn bao phủ cuộc đời tôi...
Mênh mông như bóng đêm trong tâm thức tôi...
Tôi sẽ chết để không phải nhìn thấy nó nữa...

Như cuộc đời cần những ngôi sao...
Như những giọt nước mắt trên thềm...
Như những kỷ niệm gợi lên nỗi buồn...
Như tiếng thét vang vọng trong đêm...
Tôi sẽ quên mọi thứ !!!"


ANTI sẽ chết sau khi cầu nguyện...

3. Invocation
Lại là 1 tuyệt phẩm nữa của ANTI.
Kết cấu và âm nhạc của Invocation khá giống với track 2. Giai điệu truyệ như track 2, quyến rũ, bạo loạn và vội vã...
6 phút có lẽ là quá ngắn. Khoảng phút thứ 3 trở đi là những lúc giai điệu chậm đi 1 chút, trên nền guitar uể oải nhưng hay vật vã.
Bài này có lyric là 1 đoạn cầu kinh trong cuốn sách gì đó không rõ... Đại loại kiểu như ... "kinh cầu trong mưa"...


4. Farewell (Escape Into Beyond)
Đêm nay là đêm im lặng của cuộc đời...
Mọi thứ thật mờ ảo...
Tâm trí chỉ toàn điều tối tăm...

Tôi lắng nghe cơn gió... Nó mang cái chết đến cận kề...
Tôi nhìn bóng đêm đen mang cuộc sống tôi đi...
Tôi nhìn địa ngục đang chiếm lĩnh linh hồn tôi...

Bóng đêm nguyền cầu trên nỗi đau...
Nỗi đau của khát vọng... Nỗi đau của sự kết thúc...

Cuộc sống này trở nên vô nghĩa...
Mọi thứ vô nghĩa...
Vì đơn giản... ngự trị cuộc sống chính là cái chết...


Thế là hết rồi... ANTI đã bước sang 1 thế giới khác...


5. Zero Point

Làm ơn đừng tra tấn tôi nữa hỡi ANTI...
Sao chưng hửng và ngắn ngủi đến vậy...


6. Mourning Soul
Tại sao cuộc sống của tôi là những ngày buồn khổ...
Chìm trong cô đơn kiệt quệ...
Liệu có còn ngày mai nữa không...
Ngọn lửa thiêu trụi linh hồn tôi
Mọi hy vọng trôi đi vô bờ... Tôi đã đến bờ vực từ nay...
Chết một mình... Tôi chết trong tôi...


ANTI khép lại album 1 cách vội vã. Chính xác là vậy. Chả có band Depressive Black Metal nào lại khép lại 1 album đỉnh điểm về chất lượng như vậy! 29 phút là quá ngắn để nắm bắt và hiểu hết cả album.
Mọi track đều xuất sắc, giai điệu đều tuyệt hảo! Ở phút thứ 2 Track cuối có đoạn solo hay vãi tè, chỉ tiếc nó diễn ra chưa đầy 1 phút!
Hay track 2 và 3 cũng vậy. 6 phút là quá ngắn cho thứ âm nhạc thiêu thân này.
ANTI hoàn thành album đỉnh cao trong sự tiếc nuối của nhiều người.

HIGHLIGHT TRACKS: all tracks!!!
RATING: 99/100
WHY NOT 100 ??? So short Grin



Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

Four Seasons To A Depression

Tổ khúc 4 mùa của Nocturnal Depressive thật xứng đáng là 1 trong những ca khúc đặc biệt nhất của Black Metal
Không thật sự là Depression black metal
Âm nhạc của Nocturnal Depression là sự hòa quyện hoàn hảo của Black metal và Depressive chứ không hẳn là Depressive Black metal !!!
Raw,ambient,vocal đau đớn,trống mơ hồ...Fucking Depression

Mở đầu là mùa xuân
mùa xuân của 4 mùa là mùa đẹp nhất của năm
trăm hoa đua nở
nhà nhà vui mừng chào đón năm mới
Lúc bản thân ta ra đời
Nhưng lạ thay
trong mớ âm thanh này
niềm vui là giả tạo
chen lẫn vào đó là nỗi buồn của vạn vật,của tâm trạng con người
Không một bóng người
đâu đó vang lên tiếng khóc của đứa trẻ
tại sao đứa trẻ ấy cứ khóc hoài,khóc hoài
như những lời tang thương đến đất trời,đến cuộc đời trầm uất này

Mùa hè
trống mạnh mẽ,nhấn mạnh liên tục
guitar chơi dữ dằn
tâm trạng này...bị quá nhiều thứ dồn nén và dằn xé
như muốn nổ tung ra
mở đầu cho cơn trầm cảm

Mùa thu
Track buồn nhất và hay nhất của album
âm thanh Ambient và key được sử dụng
Những phiến lá rơi nhè nhẹ trên vỉa hè
bóng người...đi giữa cuộc đời và lá mùa thu
giẫm đạp mà không hay biết
Những kỉ niệm cứ ùa về
Tâm hồn hắn héo úa và đau đớn
hắn không nói cho ai biết và cũng sẽ chẳng ai được biết
Ám ảnh hình ảnh một con người
vứt bỏ mọi thứ:hy vọng,niềm tin,lý trí sống
bước chân ra đi không quay đầu lại
Vì những giấc mơ...vỡ tan
Chợt kiếm tìm một chỗ nghỉ đôi chân mỏi này,thất thiểu từng đêm
Trông lên làn khói thuốc
Nhìn những mùa thu đi...

Mùa đông
Những giấc mơ tháng 12
Dữ dằn và căm ghét
thù hằn
Âm nhạc mở đầu như muốn xé tan tất cả
Hãy mang tao ra khỏi đây
Hãy chấm dứt cái thứ này
Hãy chấm dứt !!
Hãy để tao được chết

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Capricornus - Alone Against All

Những nụ cười này làm cho mày mỏi mệt
Đôi mắt vô hồn của những con cừu sợ run lên

Chỉ biết tựa vào đầu gối
Cuộc đời khốn khổ
Nó làm lòng tự trọng của tao đau đớn
Chúng ta không cùng giống loài !!!

Tao biết rằng tao sinh ra
là để cô độc,phủ nhận chúng mày
Tao mạnh mẽ trong bản thân
Chúng mày sẽ không bao giờ làm tao gục ngã được

Cô độc và phủ nhận chúng mày
Điều này thật sự thích hợp trong nhiều năm nay
Phần còn lại phía sau bức tường 
Chỉ đơn thuần là thứ sâu bệnh

Và sâu trong trái tim tao
Ngọn lửa của hy vọng đã bừng lên
Ngày một lớn mạnh hơn
Cuộc đời này,cô độc và phủ nhận chúng mày !!!

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

EA Taesse -Chốn luyện hình u tối

EA Taesse của EA....tôi không cần biết EA đến từ đâu và EA Taesse có nghĩa là gì
tôi nghe EA để mường tượng về một thế giới khác với thế giới mình đang sống
.......
Những tiếng chuông nhà thờ ngân
âm thanh thánh ca hiện lên trong màn đêm u tối
không một bóng người
Âm nhạc cứ thế mà chạy
Bỗng nhiên tiếng leed của Guitar chảy dài vang lên-nước mắt bỗng như muốn trào ra
.........
Tôi không hiểu con người định nghĩa thế nào là HY VỌNG
đối với tôi
sau những gì từng trải qua trong cuộc đời này
những cay đắng,tủi nhục
HY VỌNG là cái đéo gì mà phải có chứ
đã nhiểu lần...nhiều lần hy vọng,rồi thì sao,tất cả điều nhận được 1 thứ....thất vọng
Tôi nhớ về tháng 11,tôi nhớ về tôi của ngày xưa
dm,sao khác thế này
mỗi lần nhìn vào gương tôi tự nhủ "MÀY LÀ THẰNG ĐÉO NÀO THẾ"
vô cảm
dần dà bước vào đời tôi dần hiểu
vô cảm đã là bản chất
hy vọng là thứ éo bao giờ nghĩ đến
..........
Đứa trẻ đứng dưới mưa
tay cầm một món đồ chơi
khung cảnh xa xăm giữa làn mưa ào ạt như xóa nhòa
không ! nó vẫn hiện lên rõ
đứa bé nghiêng đầu nhắm mắt
Mọi nỗi đau dồn về nó
Nhưng tại sao ??? Nó không khóc
Nó đã chấp nhận tất cả ???
.........
càng về sau âm nhạc của EA càng mang đậm tính EPIC hơn
khúc cuối
tiếng chuông xa xăm ngân lên-hòa vào tiếng thánh ca
âm nhạc ........
tưởng chừng như nước mắt trào ra
không,ngay cả một giọt cũng đéo có
nghiệt ngã thay !

Đứa trẻ với đôi mắt bất cần
ngước nhìn
và bước vào nấm mồ........................

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Vittra - Giấc mơ khi đang tỉnh

Đôi khi bạn cảm thấy mệt mỏi và chán nản , ngòi bút đã mốc meo trên mặt bàn gỗ . Những âm thanh chát chúa của thrash metal hay sự cuồng bạo đến từ death metal đã khiến cho bạn có đôi chút căng thẳng . Như 1 lẽ đương nhiên giống bao con người khác bạn cần 1 thứ j đó thật sâu lắng để giải tỏa . và trong căn phòng đêm lúc này đây đã 1h20 Vittra đến với tôi đúng như 1 giấc mơ khi đang còn thức .
Những âm thanh thật sâu thẳm đã cuốn tôi đi ngay từ những giây đầu tiên , nhịp pedal đôi dải đều chầm chậm mang theo tiếng ca tan nát cõi lòng của vocal cùng guitar riff tạo ra 1 vẻ j đó huyền bí , tuyệt vọng . Vô vàn những âm thanh hoang mang ấy khiến tôi bỗng dưng thu mình lại trong căn phòng tối để rồi lặng ngắt đi trong tiếng từng nốt nhạc mê hoặc . Quả thực Skogen chơi rất hay ngay từ track đầu tiên với cách đưa nhịp trống dải đều trên nền những câu riff đôi lúc đc tỉa tót những nốt acoustic man mác buồn . Và tiếng trống ấy cứ theo suốt album mang theo vào cái ko gian loạng choạng vô vàn những âm thanh đc họ kết hợp tài tình . Skogen thổi vào album của họ nét Atmospheric black metal thật là đẹp 1 cách huyền bí , Lắng nghe kĩ cả album bạn sẽ lặng người  đi mà chìm đắm vào cái ko gian mờ ảo ấy . Nó gợi cho ta 1 cảm giác thật cô đơn , trống trải . Khi thì tiếng trống và tiếng guitar ko nhanh ko chậm cứ trôi đều đều mặc kệ những j xung quanh đang tồn tại để rồi dựng bặt lại . Nhịp drum cất lên nặng nề cuốn vào tiếng guitar riff dằng xé kéo dài lê thê 1 cách chậm chạp . Khi bạn dường như muốn khóc ko hiểu vì 1 lí do nào đó đang xảy ra thì Vittra lại nhẹ nhàng vỗ về nỗi đau ấy = những nốt nhạc acoustic đơn sơ hay những tiếng trải  gam đàn rất đỗi mộc mạc để bạn lại trở về trong cảm giác yên bình . Cứ như vậy Vittra đưa tôi đi hết từ cung bậc cảm xúc này đến cung bậc khác trong cái tầng gác nhỏ mà tôi vẫn thường có thói quen nhâm nhi âm nhạc lúc nửa đêm . album 2009 Vittra của Skogen - ban nhạc đến từ Thụy Điển mà  thông tin của họ gần như rất khó tìm ngoại trừ điều duy nhất tôi biết đc tạo nên bởi 2 thành viên là : J. Svensson và M. Nilsson . Tuy nhiên điều đó ko thực sự quan trọng . Và tôi cũng ko phải là 1 người nghe nhiều , am hiểu nhiều về Atmospheric Black Metal nhưng Album Vittra của họ đến với tôi giống như 1 món quà mà tôi ví nó như 1 giấn mơ hoang mang khi mà tôi vãn đang còn thức vậy . Mời anh em cùng thưởng thức : 
http://files.metalarea.org/15260920
Bài viết của Head_Banger

Bản thân tôi ít khi tìm đến skogen,và chính bản thân cũng không phải là người nghe nhiều Atmospheric BM,đôi khi,trải qua nhiều tháng,nhiều đêm cô độc trong căn phòng chỉ biết đến Depressive BM:Hypothermia là cái tên đầu tiên,rồi Make A change...kill yourself,unheilvoll,...vô vàn những ban DBM khác,điên cuồng download và nghe.
Nhưng đôi khi trải qua những khoảng khắc như vậy,cảm nhận rõ bản thân thay đội,lòng cứng hơn và...không còn sợ nỗi cô đơn nữa.đêm nay không còn DBM,tìm đến Skogen cùng Vitta như một sự an ủi,một chút bình yên trong tâm hồn khi run rủi chốn này,đứng giữa quãng ngã cuộc đời,bỗng chốc cô độc
sẽ không còn thấy những năm tháng đó,năm tháng cùng bạn bè vui đùa,mọi thứ điều có nhau,lớn lên rồi,mõi thằng mỗi khác,điều cuống theo vòng xoáy những đam mê của người đời,đôi khi thấy mình thật khác biệt khi nhìn ra được bản chất của những điều đó
những nốt nhạc trôi dần,êm đềm và vộ về ta đêm nay
trôi đi những đám bụi trần



Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Review: HYPOTHERMIA - Rakbladsvalsen - emptiness & nothingness.........

Bài viết của nguoidien:
Đây khó có thể chấp nhận là 1 bài review... hiểu đơn giản, nên gọi là 1 bài giới thiệu album.

Nếu bạn là người muốn hiểu Depressive Black Metal là gì...
Nếu bạn đang đi tìm những gì phủ nhận, trái ngược lại hoàn toàn cuộc sống này...
Nếu bạn đang là người chán đời...

Hãy nghe nó... Rakbladsvalsen.... album năm phát hành đầu năm 2007 của Hypothermia.

I. HYPOTHERMIA

Hypothermia là ban nhạc đến từ Thụy Điển, một điều rõ ràng là ở Thụy Điển những band có theo hướng "depression and suicide" không nhiều (........ Katatonia đây mà.......). Và Hypothermia hay nhiều band depressive black metal khác ở Thụy Điển đều là project của nhau, dễ hiểu hơn, khi click vào tên Hypothermia trên metal-archives, từ đó ta tìm ra những ban đi cùng con đường của Hypothermia, họ giống nhau, chơi nhạc cũng giống nhau...
Nếu không tính đến LIFE IS PAIN và TRIST, 2 band doom/black cực trầm cảm của CH Séc thì Kyla, Lifelover, Durthang, Life Neglected, Nihilum, Dimhymm... đều là những band depressive black metal cực kỳ ambient, raw, có band down-tempo, có band dữ dội, có band trầm uất hết mức......

Trở lại với Hypothermia, ban nhạc của Kim Carlsson thành lập năm 2002 với lượng phát hành đáng kể trong vòng 5 năm thành lập, sơ bộ có 13 đĩa đã phát hành, không tính 1 số split/demo unreleased.
Trong mọi đĩa đã thu âm, không một đĩa nào có chất lượng thu âm tốt như album Rakbladsvalsen (phát hành bởi Total Holocaust), đồng thời cũng không 1 đĩa nào mang tính ambient, down-tempo như vậy!!!
Và 1 điều nữa........ Người Điên cho rằng... Rakbladsvalsen là album hay nhất từ trong mọi đĩa của Hypothermia!!!



II. Rakbladsvalsen



1. DEL 1
Chuẩn mực cho định nghĩa thế nào là Depressive Black Metal. Guitar rè vừa phải, tempo chậm chạp, giai điệu lặp đi lặp lại, trống cũng vậy, chậm chạp, uể oải, không bao giờ thay đổi nhịp dù guitar có thay đổi, vocal rè hoặc xa xăm như tiếng thét, mọi âm thang đều mang tính ambient...
Đúng vậy, DEL 1 của album là như vậy... Cực kỳ depressive! Tất nhiên kiểu depressive của Hypothermia không giống như những band Doom Metal kiểu như Desire, Ea... cũng không thể giống Doom/Black kiểu Nocturnal Depression, Funeral Mourning...
Khi mà những giai điệu u tối ,chậm chạp và đầy uất hận của Doom đều tạo cảm giác sâu lắng và dễ tạo cảm xúc thì ở đây, điều đó hoàn toàn ngược lại!
Thứ âm nhạc của Hypothermia hết sức vô hồn! Một đoạn nhạc dài tận 34 phút và dường như không có 1 chút gì biến đổi trong suốt thời gian đó!!! Và cái hay, cái sầu cảm, cái điên cuồng chính là ở chỗ đó! Một điều dễ nhận ra là nếu Hypothermia có chơi duy nhất 1 ca khúc này với thời gian lên tới tận 79 phút cũng chả vấn đề gì.......... Vì với lối chơi kiểu như vậy, ca khúc càng dài bao nhiêu khiến người lại càng phải nghe bấy nhiêu...

DEL 1 là ca khúc đặc biệt, sự mở đầu đầy mệt mỏi và trầm cảm! Âm nhạc như được chơi bởi 1 người không còn biết làm gì trên thế gian này nữa... Cứ lặp đi lặp lại hành động của mình, cuộc sống vô ý thức, không niềm tin, không hy vọng...
Âm nhạc vô hồn và lạnh lẽo.

Khoảng 15 phút đầu là 1 lối chơi duy nhất, vocal đôi lần xuất hiện trong sự gằn gọc kinh khủng. Phảng phất chính là sự sợ hãi và căng thẳng!
Nếu ngay cả bạn là 1 người vô hồn, một người chả biết tí gì về Depressive hay Negatively thì khi nghe DEL 1 cũng đủ nhận ra nó đang hướng về cái gì... Nhưng thực ra lại chẳng có gì... Nothingness, Emptiness... Âm nhạc vô hồn cho kẻ vô hồn...
Đại loại là vậy...
Không thể cưỡng lại cái cảm giác khi nghe nó, giận giữ, căng thẳng và sợ hãi... Khi nghe cái album này, khi nhìn thấy ca khúc 34 phút này... Tôi không biết sẽ nghe nó khi nào... một ca khúc quá dài...
Lần đầu tiên khi nghe nó là cái ngày đi xe máy đi học, giữa buổi trưa nắng vã mồ hôi, cả đoạn đường đi hết đúng 35 phút... đúng cả ca khúc này... Thật may là cũng không sao... chỉ nhớ rằng cả ngày hôm đó mình nghe đi nghe lại bài này... Từ lần thứ 2 trở đi chỉ biết nhắm mắt lại và chìm vào cái thế giới mông lung, huyền ảo và vô định hình...

Khoảng thời gian từ phút 15 trở đi dường như guitar có sự biến chuyển về nhịp độ và giai điệu... Lần này còn tê tái hơn nửa đầu ca khúc...
Chậm chạp và u ám kinh khủng khiếp......
Thật dở hơi khi quên chưa nói rằng........ Giai điệu nó hay khủng khiếp, chỉ là 1 cây guitar, 1 bộ trống...thứ giai điệu tối tăm, sáo rỗng nhưng không thể cưỡng lại nó... sức mạnh của sự phủ định...
Đôi khi có vài giây phút tempo nhanh và mạnh hơn thời điểm nào đó, nhưng chung quy lại nó trôi đi lại trở về cái trạng thái lề mề và sầu não...

10 phút cuối... Chính xác là từ phút 21 trở đi............. đit. mẹ nó... buộc phải thốt lên như vậy... hay không chịu được...
Nếu một người khoái nghe Doom thì cũng nên nghe đoạn này... rõ hơn là buộc phải nghe... Đoạn kết là vậy đó, chậm đi 1 chút... dai dẳng hơn 1 chút... u sầu hơn bội phần, kiệt quệ hơn vạn phần........
Cứ như vậy, âm nhạc dần dần đi vào ngõ cụt... và trôi xuống cái dốc của sự im lặng...........
34 phút 25 giây trôi qua... Chả còn gì đáng để nói...


2. DEL 2
DEL 2 khác hoàn toàn DEL 1. Thứ nhất là chỉ dài 9 phút 50 giây, thứ 2 là nó có 2 phần tách nhau rõ rệt.
Coi 3 phút đầu tiên là 1 phần với đoạn solo guitar ẻo lả và nhàm chán... đoạn này thật sự sến nếu nghĩ Hypothermia là band chơi DEL 1 :|
1 giây im lặng chuyển sang phần 2 với tốc độ và phong cách đặc trưng của Hypothermia.
Và cũng không có gì để nói... đúng hơn là không có gì diễn tả nổi... khoảng 4 phút cuối của DEL 2 thật tuyệt! Giai điệu và tempo đều chậm lại, vocal là thứ thừa thãi trong khoảng thời gian này. Chả còn gì tả nổi cái cảm giác depressive nữa!
Hypothermia đã thành công tuyệt đối khi để lại trong lòng người nghe cảm giác trống rỗng, sự mơ hồ về cuộc sống, sự hiện diện "dấu hỏi" của sự phủ định... Chính là vậy...
DEL 2 kết thúc trong đoạn solo guitar từ nhanh rồi chậm dần... cực kỳ tai quái và sợ hãi...


3. DEL 3
Đỉnh cao nhất trong album này có lẽ là 6 phút ngắn ngủi của DEL 3.
Mọi thứ đều đỉnh điểm, guitar thì vẫn luôn như vậy, rè rè và khô cứng... drum uể oải mệt mỏi như người sắp chết...
Vocal chính là điều đáng nói của Del3, thê thảm và hoang dã!
Trên cái nền giai điệu chậm chưa từng có, như một tấm vãi trắng cứ phe phẩy trong cơn gió nhẹ của bầu trời đêm... Sợ và ám ảnh...
Ca khúc này Kim hát nhiều nhất, và thật ra là than vãn, hét và khóc lóc...

Trong căn phòng tối đen, ánh sáng nhỏ nhoi qua ô cửa sổ... Cứ hét và cào cấu bản thân... mặc kệ trần gian...

Để ta được trở về điểm dừng của cuộc sống.............

4. DEL 4
Điểm dừng của cuộc sống............
Có lẽ nên đặt tên cho DEL 4 như vậy... Không còn gì cả, không có tiếng nói nào cả...
Nhẹ nhàng, êm đêm, tuyệt vọng và buồn bã...
DEL 4 được thể hiện dưới lối chơi Depressive Rock/Post-Metal, sự thăng hoa trong lối chơi đầy uẩn khúc của Kim.

Những tiếng đàn gẩy nhẹ nhõm trên hồi trống mệt mỏi, tưởng như ta đang nghe 1 bản nhạc yên bình, tĩnh lặng trong một cơn gió mát...
Nhưng ngẫm lại, trong hoàn cảnh của album, trong thực tại cuộc sống........... Trong chính cuộc đời của ta... Có lẽ không phải vậy...

Suốt 11 phút lãng mạn và bình yên... Ta trở về với thực tại... Ta vẫn sống, ta vừa bỏ phí 1 tiếng đồng hồ khi nghe album này....

Đúng là bỏ phí vì nó rỗng tuếch và vô hồn... Chỉ chết đi ta mới hiểu giá trị của nó...
Một album từ đầu đến cuối chỉ cố gắng cho người nghe cảm giác trống trải thật đặc biệt....

Hãy nghe nếu muốn hiểu thế nào là Depressive Black Metal...
Hãy nghe nếu đang đi tìm những gì phủ nhận, trái ngược lại hoàn toàn cuộc sống này...
Hãy nghe nếu đang là người chán đời.......

Down:http://file.karelia.ru/df56wt/
Có thể tìm những band cùng kiểu này như: MRAK, Trist, Life is Pain, Defaillance, Grisatre...............