Wolves In The Throne Room là 1 band Avant-Grade Black Metal đến từ USA. WITTR ảnh hưởng nặng từ phong cách chơi nhạc của 1 số band Pagan có phong cách Ambient Black, đôi chút Doom/Dark Metal và âm hưởng thiên nhiên.
Con đường tư tưởng mà WITTR chọn không phải những tư tưởng đã từng xuất hiện trong Black Metal, những ca khúc của band xoay quanh những bài thơ, không gian lạnh lẽo của đêm đông, tình yêu thiên nhiên...
Album Diadem of 12 Stars phát hành đầu năm 2006 với 4 ca khúc và tổng thời gian đúng 1 giờ đồng hồ...
Một tiếng... Ngắn để hiểu rõ hành trình nội tâm của album nhưng đủ để đem lại dấu ấn cực kỳ lớn trong lòng người nghe!
Bìa album là ảnh 1 cánh rừng, đẹp như 1 bức tranh, cánh rừng mùa đông...
Diadem of 12 Stars, cái nội dung xem ra thật khó hiểu, 12 ngôi sao ở đây nghĩa là gì? tượng trưng cho 12 tháng ? có lẽ...
Album mở đầu bởi Queen of the Borrowed Light.
Những giây đầu tiên nó như thế nào ư, có thể gọi là Doom Metal, những cú riff nặng trĩu và trống chậm dãi hòa nhịp với guitar lead, hơn 2 phút đắm chìm trong giai điệu Depressive Doom quen thuộc...
Ca khúc là khoảng thời gian thật đẹp, đôi khi thật tàn bạo nhưng càng về cuối, nhất là 4 phút cuối cùng, giọng nữ vang xa thật đẹp, âm vang ào ào nhưng chính giọng nữ trong vắt ấy tạo nên vẻ đẹp từ giai điệu đến phong cảnh hiện hữu!
Ca khúc thứ 2 "Face in a Night Time Mirror part 1"...
Không thể hay hơn! Không thể đẹp hơn!!!
Raw Black ngập tràn trong giai điệu, trong tiếng nữ thánh ca, trong tiếng gằn gọc đầy tàn bạo, vậy mà nghe buồn đến vậy sao?...
2 phút đầu chiếm lĩnh toàn bộ không gian của mùa đông, thanh thoát và đẹp tuyệt vời, guitar nhanh nhưng đầy giai điệu, cái giai điệu lặp đi lặp lại cùng giọng nữ thánh ca xa xăm...
Đôi khi, dù rất ít và cũng mờ ảo, tiếng keyboard càng khiến cảm giác như êm đềm và mềm mại...
Ca khúc dài 13 phút nhưng trôi thật nhanh, nhanh bởi chính giai điệu ào ào nhưng quyến rũ kinh khủng!
Track2 mang đậm phong cách của Drudkh, cũng là 1 band Black Metal tôn vinh vẻ đẹp của thiên nhiên, nếu như Drudkh tông thờ vẻ đẹp dịu dàng nhưng buồn ảm đạm của mùa thu thì với WITTR, mùa đông với tuyết phủ kín trời, lạnh thấu sương thật đẹp...
Phong cách của Drudkh thể hiện rõ khi khoảng giữa ca khúc xuất hiện những đoạn chơi folk music và 2 vocal xen lẫn nhau.
Ca khúc trôi đi như 1 trận bão tuyết, ầm ĩ và tàn bạo...
Track thứ 3 "Face in a Night Time Mirror part 2"
Lại xuất hiện trong âm thanh Doom nặng nề... Và lại mạnh mẽ như trận bão tuyết...
Lại 1 siêu phẩm, 3 phút đầu với giọng nữ gothic trên nền guitar nhanh như vũ bão thì sau đó lại là đoạn solo guitar acoustic ảm đạm và tuyệt diệu!
Giữa mùa đông lạnh giá, giữa ngọn núi cao phủ tuyết trắng, giữa những cánh rừng của bầy sói... Tiếng acoustic là thứ duy nhất khiến phong cảnh thêm đẹp hơn và càng buồn hơn...
Thứ Black Metal trong album này thật quá đặc biệt, sự đặc biệt giải nghĩa bởi 2 tay guitar tài năng, một người tạo nên giai điệu lề mề quyến rũ thì người kia lại tàn bạo và điên cuồng.
(A Shimmering Radiance) Diadem of 12 Stars là 1 ca khúc vĩ đại !
Một ca khúc không thể hay hơn
Vẫn là sự mở đầu đầy mệt mỏi của Doom Metal, thật sự không biết diễn tả sao đây, trong tâm thức của người nghe, thật khó hiểu, cảm giác thật lạ bởi tiếng guitar như vòng quay, như ẩn hiện trong trái tim...
Ca khúc này phảng phất phong cách chơi nhạc của Ishahn, những đoạn keyboard nhẹ nhàng trên nền guitar ào ạt nghẹt thở...
Càng về cuối âm thanh lại càng mang dáng vẻ Doom, chật chội và nặng nề, đôi lúc chơi như 1 band Sludge Metal, như thể những người vô cảm đang chơi nhạc. Thứ âm nhạc quái quỷ không linh hồn...
Và khép lại album, vẫn phong cách ấy, giọng nữ xa xăm đầy quyến rũ trên nền nhạc nhanh và hay khủng khiếp, một ca khúc quá dài nhưng lại quá hay...
Không phải hay từ lần đầu tiên, cũng không thể hay từ lần thứ 2... hãy nghe nhiều lần nếu muốn...
Thật quá khó để viết 1 bài review cho 1 album mà ngay đến bản thân mình không hiểu rõ tâm trạng của nó, nhưng biết sao khi album này quá xuất sắc, thứ âm nhạc tuyệt vời...
Dành cho những ai đã từng yêu: Alcest, Bergthron, Drudkh...
Nguoidien