Explosion In The Sky...cái tên nói lên sự đặc biệt
Một album mà ta sẽ mãi yêu
Cho 1 tuần...không một tin nhắn
Cho 1 tháng...không có sự đồng cảm
Cho cả năm...không tình yêu
Một album mà bản thân không biết dùng từ ngữ gì để nói
Chỉ biết là...mỗi khi nghe nó,bản thân thay đổi
Cảm nhận được yêu thương,tình yêu
Kể cả những giây phút tràn ngập cô đơn,tuyệt vọng
Không biết nói gì hơn
Ngoài việc nghe từ đầu đến cuối
vượt qua THE ONLY MOMENT WE WERE ALONE
Cho đến ...YOUR HAND IN MINE
bước đi tỏ tình thôi
Một album cho bạn,cho tôi
Download:mediafire.com/?mylwbar3hid
Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012
NOCTURNAL DEPRESSION và "Bốn Mùa Trầm Cảm"
Cái chủ đề "Bốn Mùa" nằm trong một album Black Metal có lẽ là chưa
nhiều... Trong nhiều thời gian tìm tòi nghiên cứu, Nguoidien mới chỉ
biết Desecrated Grave với demo "Dying" cũng là một tổ khúc 4 mùa ảm đạm
Doom/Black...
Nhưng với "Bốn Mùa Trầm Cảm", Nocturnal Depression đưa âm nhạc cứa sâu vào nội tâm của người nghe, mỗi mùa chuyển giao bằng tâm linh của con người, bốn mùa là bốn thời điểm, bốn tâm trạng khác nhau và cũng có 1 cái chết...
FOUR SEASONS TO A DEPRESSION...
So với những phát hành trước kia của Nocturnal Depression thì đây là released thứ 2 mang phong cách Depressive Doom/Black trong âm nhạc, những album/demo đầu tiên (Near To THe Stars, Soundtrack To A Suicide...) đều mang tính Old Black/Dark Ambient (dù đôi khi cũng có những ca khúc đầy mặc cảm trong nội tâm), album Nostalgia là album kinh hoàng cho những người trầm cảm, nó quá u sầu so với cái định nghĩa Suicidal Music...
Và khi demo "Bốn Mùa" này phát hành... Thoạt nhìn qua thôi người ta cũng đủ biết ... sẽ lại là một cuộc đời bi tráng trong âm nhạc...
.........................................................................
Bốn mùa... Một năm... Năm cuối cùng của cuộc đời...
MÙA XUÂN...
(Nguoidien xin trích 1 đoạn viết ngắn của Tonia (VNRW))
Xuân về trên vùng giá băng
Bức hoạ mùa xuân ở đây không có cỏ hoa mơn mởn, chim chóc líu lo mà chỉ là tuyết phủ kìn trời, con người nhỏ bé lê bước trên con đường mòn phủ trắng - mùa xuân lạnh lẽo. Trống chậm lề mề như mang theo cái ảm đạm của khí trời thêm phần guitar làm nền lạnh thấu sương, như vậy là lảng vảng đâu đây có một tâm hồn đang rỉ máu. Cái suy nhược của ca khúc nằm ở lối chơi lặp lại giai điệu của guitar, thực ra là chỉ có một câu nhưng lại được đánh trong hơn10', điều khốn nạn là nó lại hay khủng khiếp - ai đó có iêu ca khúc này cũng là lẽ đương nhiên...
Đúng vậy, cái sắc xuân ở đây sao lại u tối ảm đạm đến vậy ??? Mùa Xuân đáng nhẽ phải là cái mùa đẹp nhất, tươi sáng nhất của con người, của thiên nhiên...
Nhưng không, Mùa Xuân ở đây lại là mùa của sự đau khổ, tuyệt vọng...
Cái âm nhạc thì suy nhược và trái quy luật của thiên nhiên... Nó không nhanh, không chậm, Nocturnal Depression chơi 1 tuyệt phẩm đều đều và hoàn toàn bình thường... Thế nhưng trong từng nôt nhạc, cái giai điệu Xuân ấy lặp đi lặp lại không ngừng...
"Nó lại hay khủng khiếp"... đúng vậy, cái giai điệu không thể tin rằng N.D lại có thể chơi 1 ca khúc tuyệt vời đến vậy...
Mùa Xuân cứ trôi đi cùng năm tháng, 10 phút cho mùa Xuân... cho nỗi buồn, cho sự tuyệt vọng của 1 người... Người tồn tại trong ca khúc...
Xuân đi... Hạ đến...
Cái mùa hạ thật mệt mỏi... Âm nhạc lề mề chậm chạp, cái thứ giai điệu khiến người ta không còn cảm giác về thời gian...
Mùa Hạ là mùa âm thanh Doom chiếm lĩnh, đúng với bản chất của 1 người chơi Doom/Black... Mệt mỏi, uể oải... Và trong thâm tâm của con ngườ... Mùa Hạ, anh ngồi trong bóng tối, không động đậy... nghĩ ngợi về cái chết... về cái mong muốn được giải thoát bản thân... Chỉ còn một lối đi duy nhất... Tự Vẫn...
Mùa hạ khiến con người muốn vứt bỏ mọi sinh hoạt của mình...
Những phút giây cuối cùng của Mùa Hạ, khi Người đứng dậy bước ra khỏi bóng đêm... Trong cái âm nhạc nhanh hơn 1 chút...
Người vùng vẫy và hét lên câu hát cuối cùng trong Mùa Hạ... "LET ME DIE !!!"
"Hãy để tôi được chết..."
Và con đường của Người... Mùa Thu... Con đường cuối cùng... những giây phút cuối cùng...
Trên con đường ấy... Âm nhạc lãng mạn... nhẹ nhàng... những tiếng guitar nhẹ như chính mùa thu của con người...
Nhưng Mùa Thu cũng chẳng có tiếng gió, chẳng có tiếng mưa... chẳng có gì cả... Làm sao còn gì nữa khi trên con đường Thu ấy, Người đã vứt đi mọi kỷ niệm, mọi nỗi buồn... Có lẽ Người đã chuẩn bị mọi thứ, chuẩn bị cho chuyến đi của mình...
Và khi thời khắc giao mùa đến...
Những giây phút cuối cùng của Mùa Thu là những đoạn nhạc tuyệt vời nhất, trầm cảm nhất và buồn bã nhất...
Có lẽ chưa bao giờ 1 ca khúc lại khiến nước mắt chảy nhiều đến vậy...
Những lời nói sao thật khổ đau..
"Sorrow of my friend... Sorrow of Autumn...
This is my deprression"
"Depressive Autumn..."
"Come back to my life... Rain..."
"Kill my life..."
Những tiếng guitar riff dày đặc trên cái nền trống chậm chạp xen kẽ tiếng đàn gẩy nhẹ nhàng...
Và Mùa Thu kết thúc trong sự buông xuôi của Người... Đoạn đánh trống cuối bài thật kỳ lạ, chỉ là những tiếng trống vô hồn... vậy mà sao lại khiến con người ta đau khổ đến vậy...
Và mọi thứ đã hết... Kỷ niệm, nỗi nhớ, tình thương yêu... tất cả mọi thứ đã hết...
Chỉ còn lại ... Mùa Đông và 1 cái chết...
Mùa Đông đến trong âm thanh điên cuồng tàn bạo... Có lẽ trong tâm thức của Người... Cùng đường mất rồi... Chỉ còn cái chết mà thôi...
Sự giận dữ bao phủ khắp nơi...
Mùa Đông cứ thế trôi đi trong cái âm nhạc điên cuồng và lạnh lẽo... 10 phút... Quá ngắn cho sự kết thúc của của một cuộc đời trầm cảm...
Nhưng như thế cũng là quá đủ...
Đủ để ta nhận ra cuộc sống của Người đã kết thúc, và có lẽ đôi khi chính ta cũng kết thúc bởi nó...
Thật lạ khi nghe demo "Bốn Mùa" này, việc đầu tiên mà tôi làm là nhấn "REPEAT ALL"...
Xuân, Hạ, Thu, Đông rồi lại Xuân...
Và có lẽ thời gian cứ thế mà trôi... Rồi sẽ có thêm một người lại ngã xuống vì nó...
Bốn Mùa Trầm Cảm...
...Một cái chết...
Download:rusfolder.com/33958214
Nhưng với "Bốn Mùa Trầm Cảm", Nocturnal Depression đưa âm nhạc cứa sâu vào nội tâm của người nghe, mỗi mùa chuyển giao bằng tâm linh của con người, bốn mùa là bốn thời điểm, bốn tâm trạng khác nhau và cũng có 1 cái chết...
FOUR SEASONS TO A DEPRESSION...
So với những phát hành trước kia của Nocturnal Depression thì đây là released thứ 2 mang phong cách Depressive Doom/Black trong âm nhạc, những album/demo đầu tiên (Near To THe Stars, Soundtrack To A Suicide...) đều mang tính Old Black/Dark Ambient (dù đôi khi cũng có những ca khúc đầy mặc cảm trong nội tâm), album Nostalgia là album kinh hoàng cho những người trầm cảm, nó quá u sầu so với cái định nghĩa Suicidal Music...
Và khi demo "Bốn Mùa" này phát hành... Thoạt nhìn qua thôi người ta cũng đủ biết ... sẽ lại là một cuộc đời bi tráng trong âm nhạc...
.........................................................................
Bốn mùa... Một năm... Năm cuối cùng của cuộc đời...
MÙA XUÂN...
(Nguoidien xin trích 1 đoạn viết ngắn của Tonia (VNRW))
Xuân về trên vùng giá băng
Bức hoạ mùa xuân ở đây không có cỏ hoa mơn mởn, chim chóc líu lo mà chỉ là tuyết phủ kìn trời, con người nhỏ bé lê bước trên con đường mòn phủ trắng - mùa xuân lạnh lẽo. Trống chậm lề mề như mang theo cái ảm đạm của khí trời thêm phần guitar làm nền lạnh thấu sương, như vậy là lảng vảng đâu đây có một tâm hồn đang rỉ máu. Cái suy nhược của ca khúc nằm ở lối chơi lặp lại giai điệu của guitar, thực ra là chỉ có một câu nhưng lại được đánh trong hơn10', điều khốn nạn là nó lại hay khủng khiếp - ai đó có iêu ca khúc này cũng là lẽ đương nhiên...
Đúng vậy, cái sắc xuân ở đây sao lại u tối ảm đạm đến vậy ??? Mùa Xuân đáng nhẽ phải là cái mùa đẹp nhất, tươi sáng nhất của con người, của thiên nhiên...
Nhưng không, Mùa Xuân ở đây lại là mùa của sự đau khổ, tuyệt vọng...
Cái âm nhạc thì suy nhược và trái quy luật của thiên nhiên... Nó không nhanh, không chậm, Nocturnal Depression chơi 1 tuyệt phẩm đều đều và hoàn toàn bình thường... Thế nhưng trong từng nôt nhạc, cái giai điệu Xuân ấy lặp đi lặp lại không ngừng...
"Nó lại hay khủng khiếp"... đúng vậy, cái giai điệu không thể tin rằng N.D lại có thể chơi 1 ca khúc tuyệt vời đến vậy...
Mùa Xuân cứ trôi đi cùng năm tháng, 10 phút cho mùa Xuân... cho nỗi buồn, cho sự tuyệt vọng của 1 người... Người tồn tại trong ca khúc...
Xuân đi... Hạ đến...
Cái mùa hạ thật mệt mỏi... Âm nhạc lề mề chậm chạp, cái thứ giai điệu khiến người ta không còn cảm giác về thời gian...
Mùa Hạ là mùa âm thanh Doom chiếm lĩnh, đúng với bản chất của 1 người chơi Doom/Black... Mệt mỏi, uể oải... Và trong thâm tâm của con ngườ... Mùa Hạ, anh ngồi trong bóng tối, không động đậy... nghĩ ngợi về cái chết... về cái mong muốn được giải thoát bản thân... Chỉ còn một lối đi duy nhất... Tự Vẫn...
Mùa hạ khiến con người muốn vứt bỏ mọi sinh hoạt của mình...
Những phút giây cuối cùng của Mùa Hạ, khi Người đứng dậy bước ra khỏi bóng đêm... Trong cái âm nhạc nhanh hơn 1 chút...
Người vùng vẫy và hét lên câu hát cuối cùng trong Mùa Hạ... "LET ME DIE !!!"
"Hãy để tôi được chết..."
Và con đường của Người... Mùa Thu... Con đường cuối cùng... những giây phút cuối cùng...
Trên con đường ấy... Âm nhạc lãng mạn... nhẹ nhàng... những tiếng guitar nhẹ như chính mùa thu của con người...
Nhưng Mùa Thu cũng chẳng có tiếng gió, chẳng có tiếng mưa... chẳng có gì cả... Làm sao còn gì nữa khi trên con đường Thu ấy, Người đã vứt đi mọi kỷ niệm, mọi nỗi buồn... Có lẽ Người đã chuẩn bị mọi thứ, chuẩn bị cho chuyến đi của mình...
Và khi thời khắc giao mùa đến...
Những giây phút cuối cùng của Mùa Thu là những đoạn nhạc tuyệt vời nhất, trầm cảm nhất và buồn bã nhất...
Có lẽ chưa bao giờ 1 ca khúc lại khiến nước mắt chảy nhiều đến vậy...
Những lời nói sao thật khổ đau..
"Sorrow of my friend... Sorrow of Autumn...
This is my deprression"
"Depressive Autumn..."
"Come back to my life... Rain..."
"Kill my life..."
Những tiếng guitar riff dày đặc trên cái nền trống chậm chạp xen kẽ tiếng đàn gẩy nhẹ nhàng...
Và Mùa Thu kết thúc trong sự buông xuôi của Người... Đoạn đánh trống cuối bài thật kỳ lạ, chỉ là những tiếng trống vô hồn... vậy mà sao lại khiến con người ta đau khổ đến vậy...
Và mọi thứ đã hết... Kỷ niệm, nỗi nhớ, tình thương yêu... tất cả mọi thứ đã hết...
Chỉ còn lại ... Mùa Đông và 1 cái chết...
Mùa Đông đến trong âm thanh điên cuồng tàn bạo... Có lẽ trong tâm thức của Người... Cùng đường mất rồi... Chỉ còn cái chết mà thôi...
Sự giận dữ bao phủ khắp nơi...
Mùa Đông cứ thế trôi đi trong cái âm nhạc điên cuồng và lạnh lẽo... 10 phút... Quá ngắn cho sự kết thúc của của một cuộc đời trầm cảm...
Nhưng như thế cũng là quá đủ...
Đủ để ta nhận ra cuộc sống của Người đã kết thúc, và có lẽ đôi khi chính ta cũng kết thúc bởi nó...
Thật lạ khi nghe demo "Bốn Mùa" này, việc đầu tiên mà tôi làm là nhấn "REPEAT ALL"...
Xuân, Hạ, Thu, Đông rồi lại Xuân...
Và có lẽ thời gian cứ thế mà trôi... Rồi sẽ có thêm một người lại ngã xuống vì nó...
Bốn Mùa Trầm Cảm...
...Một cái chết...
Càng buồn mình lại càng muốn buồn thêm...ND
Nghe những âm thanh này để có cảm nhận về giai điệu thì không sao... nhưng thử đưa cả tâm trí mình vào âm nhạc... chắc ánh sáng xung quanh cũng trở nên u tối biết bao...
Đúng là nhiều khi nghe Nocturnal Depression xong, khi tâm trạng vô hồn trống rỗng, thử "random play"... thật may khi tiếp theo sẽ là 1 album của Agalloch hoặc Iuvenes... acoustic folk/pagan thường mang lại cảm giác nam nhi cho bản thân mình
Lần thứ 4 nghe cả album, và lần thứ mấy mươi nghe Mùa Hạ Trầm CảmAli
Tôi thích những phút thứ 5 của mùa hạ trở đi.
Nghe như chính tiếng lòng mình. Nặng nề, dồn nén và tưởng chừng chẳng bao giờ được giải thoát.
Let me die, vẫn còn quá nhẹ nhàng đấy thôi. Giá như làm được điều ấy...
Có thể do tâm trạng của buổi sớm hôm nay, nhưng cũng có thể do âm nhạc của những tâm hồn này đồng điệu.
Ngày này, đầu tháng tư, đã vội bước qua đầu hạ với những con nắng cháy xém da thịt,
thiêu đốt cả những noron thần kinh bùng nhùng đang quằn quại trong cái đầu đặc quánh những lo toan.
và cày xới lên những nỗi đau vừa được dịp chôn dấu trong tâm hồn chắp vá này.
Giây thứ 22 _ chỉ có thể nói là kiệt xuất.
Tiếng trống nhịp nhàng như những chiếc lá rơi trên Lê Duẩn sáng nay đang mong chờ người phu quét đường
Tiếng guitar thậm thịch như nhịp tim mình khi bước vào tòa nhà u ám đó.
Mong chờ một điều may mắn bất thường ? Hay mong chờ cốc nước lạnh trong hoang mạc xa vắng ?
Và tiếng thét gào Let me die chính là người dẫn đường tối cao.
Hãy đưa ta ra khỏi thế giới hiểm ác này. Hãy cho ta trở về với cát bụi.
" Trẻ thơ ơi, tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người"
Không phaỉ là quá đúng hay sao ?
Cảm ơn ngàn lần đã cho ta sống.
Đội ơn vạn lần cho ta được chết.
Download:rusfolder.com/33958214
THE FALL OF EVERY SEASON ... Vẻ đẹp của nỗi buồn...
THE FALL OF EVERY SEASON... cái tên mang lại nhiều suy tư... Có phải đó
là mua thu... ngàn thu của ngàn năm... một mùa thu vĩnh cửu ?...
...TFoES là một one-man band NaUy thành lập năm 2004...
Thật tiếc vì bao lâu nay mình chưa biết đến band này... cho đến khi From Below xuất hiện...
Và xin hãy đừng nói vội về From Below... đơn giản trước đó, TFoES đã có 2 tuyệt phẩm mà thật tiếc là ít ai biết đến...
"HER WITHERING PETALS" - Những cánh hoa đã úa tàn...
hay "Neglected's Motif" - Những khúc ca bị lãng quên...
Doom Metal và Melancholy... Thật lạ lùng... Nếu so sánh lối chơi của TFoES giống band nào thì N Đ chỉ biết trả lời... Nó giống Forest of Shadows... Nhưng với FoS, giai điệu day dứt và đôi khi khiến vực dậy con người ta thì với The Fall of Every Season lại ngược lại hoàn toàn...
Melancholic Doom... Đó là thứ âm nhạc khiến ta chảy nước mắt... Một thứ âm nhạc buồn không thể tả...
Những tiếng guitar gỗ, những đoạn guitar day dứt biết bao... Nghe âm nhạc của TFoES, đôi khi vò đầu bứt tai vì nó thật quá buồn... Nhưng kỳ lạ, nỗi buồn đó thật đẹp...
"From Below" xứng đáng là 1 trong những released ấn tượng nhất của Doom Metal năm nay, dòng nhạc Melancholic doom này chưa nhiều những band quyến rũ lạ kỳ như The Fall of Every Season...
ND
The Fall of Every Season - From Below
1. From Below 11:53
2. Sisyphean 04:27
3. The Triumphant Beast 12:35
4. Escape Of The Dove 03:39
5. Her Withering Petals 15:12
Và đây là nguyên vẫn những gì giới thiệu về Album này trên Metal-archives
Tạm dịch là :
"From Below " là khái quát cho album về một gia đình mà biết đến không gì hơn là sự đau đớn và cái chết . Những ca khúc là những câu chuyện kể theo thời gian về sự giam cầm con trai mình .... và đó cũng chính là một khắc hoạ về gia đình của Marius Strand
Cái bìa đĩa - tôi phải bôi đỏ nó lên - 1 cái bìa điã quá đẹp cho 1 Album Doom Metal , cái bìa như đang muốn lột tả cùng tất cả những ai đang nhìn nó , đang ngắm nghía nó về nổi đâu tột cùng của người con ấy , như đang khắc hoạ nỗi cô đơn , ảo ảnh , những mảng nứt nẻ vỡ nát của 1 cuộc đời ... nhưng đã hok hề bị bỏ đi mà đang cố vươn dậy để đến với cảnh cửa mở ra thế giới bên ngoài .. để kể lại những nỗi đau của mình .. để những nỗi đau ấy ra đi .. ra đi .... ra đi mãi ... cho tâm hồn được thanh thản ....
Và ai muốn cảm nhận được những sự đau đớn tột cùng đó để đồng cảm cùng Marius thì hãy nhanh tay down về và nghe nhé
Không cần nick
Thu đi đếm tuổi đi
Xuân sang đếm tuổi đến
Heo may mùa lá đỏ,nhìn những mùa thu đi...
Download:mediafire.com/?fscdgfkcdyg
...TFoES là một one-man band NaUy thành lập năm 2004...
Thật tiếc vì bao lâu nay mình chưa biết đến band này... cho đến khi From Below xuất hiện...
Và xin hãy đừng nói vội về From Below... đơn giản trước đó, TFoES đã có 2 tuyệt phẩm mà thật tiếc là ít ai biết đến...
"HER WITHERING PETALS" - Những cánh hoa đã úa tàn...
hay "Neglected's Motif" - Những khúc ca bị lãng quên...
Doom Metal và Melancholy... Thật lạ lùng... Nếu so sánh lối chơi của TFoES giống band nào thì N Đ chỉ biết trả lời... Nó giống Forest of Shadows... Nhưng với FoS, giai điệu day dứt và đôi khi khiến vực dậy con người ta thì với The Fall of Every Season lại ngược lại hoàn toàn...
Melancholic Doom... Đó là thứ âm nhạc khiến ta chảy nước mắt... Một thứ âm nhạc buồn không thể tả...
Những tiếng guitar gỗ, những đoạn guitar day dứt biết bao... Nghe âm nhạc của TFoES, đôi khi vò đầu bứt tai vì nó thật quá buồn... Nhưng kỳ lạ, nỗi buồn đó thật đẹp...
"From Below" xứng đáng là 1 trong những released ấn tượng nhất của Doom Metal năm nay, dòng nhạc Melancholic doom này chưa nhiều những band quyến rũ lạ kỳ như The Fall of Every Season...
ND
The Fall of Every Season - From Below
1. From Below 11:53
2. Sisyphean 04:27
3. The Triumphant Beast 12:35
4. Escape Of The Dove 03:39
5. Her Withering Petals 15:12
Và đây là nguyên vẫn những gì giới thiệu về Album này trên Metal-archives
Trích
"From
Below" is a concept album about a family that knows nothing but agony
and death. The songs tell the chronological story of an imprisoned son
of that
family and his release.
family and his release.
Tạm dịch là :
"From Below " là khái quát cho album về một gia đình mà biết đến không gì hơn là sự đau đớn và cái chết . Những ca khúc là những câu chuyện kể theo thời gian về sự giam cầm con trai mình .... và đó cũng chính là một khắc hoạ về gia đình của Marius Strand
Cái bìa đĩa - tôi phải bôi đỏ nó lên - 1 cái bìa điã quá đẹp cho 1 Album Doom Metal , cái bìa như đang muốn lột tả cùng tất cả những ai đang nhìn nó , đang ngắm nghía nó về nổi đâu tột cùng của người con ấy , như đang khắc hoạ nỗi cô đơn , ảo ảnh , những mảng nứt nẻ vỡ nát của 1 cuộc đời ... nhưng đã hok hề bị bỏ đi mà đang cố vươn dậy để đến với cảnh cửa mở ra thế giới bên ngoài .. để kể lại những nỗi đau của mình .. để những nỗi đau ấy ra đi .. ra đi .... ra đi mãi ... cho tâm hồn được thanh thản ....
Và ai muốn cảm nhận được những sự đau đớn tột cùng đó để đồng cảm cùng Marius thì hãy nhanh tay down về và nghe nhé
Không cần nick
Thu đi đếm tuổi đi
Xuân sang đếm tuổi đến
Heo may mùa lá đỏ,nhìn những mùa thu đi...
Download:mediafire.com/?fscdgfkcdyg
FOREST OF SHADOWS... những khúc ca vang vọng nỗi buồn...
FOREST OF SHADOWS gắn liền với tên tuổi của Niclas Frohagen, một người
vẻ ngoài chả mấy gì là nghệ sĩ, vậy mà người đàn ông với dáng vẻ của một
triết gia này lại mang đến cho những linh hồn thuộc về sự buồn bã tuyệt
vọng những tuyệt phẩm hay đến mức nao lòng...............
Thành lập năm 1997, sau 3 năm với nhiều sự bổ sung rồi lại lược bỏ đi... Từ năm 2000 trở đi, Niclas với một tài năng chơi nhạc duy nhất của mình, anh phát hành 2 siêu phẩm để lại dấu ẩn cực kỳ lớn cho những người trầm cảm mong chờ chút gì đó từ cuộc sống, từ cái thứ âm nhạc huỷ diệt sự tuyệt vọng của tâm hồn........... Depressive Doom Metal..........................
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" ........ Nơi những giấc mơ trở thành cát bụi..............
Một EP hoàn hảo! Rất rất lâu Người Điên mới có cảm giác chìm vào những giai điệu tuyệt vời đến vậy!
Forest of Shadows phát hành 1 ep hoàn hảo đến mức không ngờ!
Dù chỉ có 3 ca khúc với thời gian 30 phút, EP này thật sự xuất sắc !!!
Một EP sẽ rất tuyệt vời nếu bạn là người từng thích October Tide, Katatonia, Opeth, Anathema...
ETERNAL AUTUMN - Mùa thu vĩnh cửu !?
Sự khởi đầu tuyệt vời chưa từng có của Extreme Doom Metal !!!
Những tiếng sáo thổi, trong vắt, lạnh lẽo bao phủ không gian... đây là 1 cảm giác nhẹ nhõm khó tả...
Một sự khởi đầu đẹp đẽ và nhẹ nhàng, tiếng sáo buồn bã... phải chăng mùa thu hiện diện...
Sự im lặng tan biến... âm thanh nặng nề hiện ra!
Giai điệu dày đặc!!! Guitar lead riff một cách nặng nề, cuốn mọi thứ vào giai điệu u uất của nó !
Sự biến tấu từ nặng nề sang nhẹ nhõm! Vocal trầm ấm cất lên nền guitar acoustic...
"so silent it seemed this tragic vision painted before my eyes amidst withering leaves I had found my beloved bloodstained and pale falling into the forever so silent aware of my presence she turned towards me her agonizing stare one last breath and she whispered everything dies before my tearfilled eyes dead and silent a golden leaf of autumn falling before my tearfilled eyes this withering beauty this eternal autumn so silent so silent"
Guitar gỗ nhẹ nhàng, rồi lại tan biến khi guitar lead cất lên chua chát!
Nó giữ nguyên giai điệu của chiếc đàn mộc, vocal gào lên một cách đau đớn, những hồi trống nặng nề, guitar càng lúc càng chậm và rõ rệt từng nốt nhạc...
Ca khúc như một giai thoại trầm bổng, khi clean vocal trầm ấm cất lên, guitar acoustic lại hiện lên phủ kín những giai điệu nặng nề đầy khổ đau!
Những phút cuối cùng của ca khúc, guitar lead và vocal như bao phủ toàn bộ không gian! Cả ca khúc là một nền giai điệu nhưng biến tấu hoàn hảo! Eternal Autumn kết thúc một cách nặng nề...
WISH !!!
Wish là tuyệt phẩm thứ 2 trong EP, một tiếng gào cất lên một cách giận dữ mở đầu cho nó!
Vẫn là phong cách Extreme Doom, guitar lead dày đặc đầy giai điệu, trống chậm rãi!
Vài phút đầu của ca khúc, khi guitar vẫn còn chậm rãi, vocal gầm gừ thì đến phút thứ 3 trở đi, guitar riff nhanh hơn rất nhiều nhưng vẫn giữ nền giai điệu tuyệt vời của nó! Clean vocal cất lên thê thảm vốn có của dòng depressive doom!
Wish lại nhẹ nhàng và mãnh liệt, biến tấu liên tục, lúc nhanh lúc chậm, sự pha trộn funeral doom với progressive/melodic death quá tuyệt vời!
Wish kết thúc bằng những tiếng đàn gỗ nhẹ nhàng sau bao lâu giận dữ, điên cuồng...
OF SORROW BLUE khép lại ep hoàn hảo...
Ca khúc dài nhất EP mở đầu bằng đoạn solo guitar lead rất u tối !!!
Nó cứ thế kéo dài, u ám, ảm đạm trên nền trống chậm rãi cô hồn...
Rồi ca khúc chìm vào giai điệu của melodic death! Guitar giai điệu hoàn hảo, hao hao một vài tuyệt phẩm của Eternal Tear of Sorrow, trên nền guitar dày đặc lại xuất hiện những tiếng guitar thùng mộc mạc.
Of Sorrow Blue trở nên khác biệt lạ thường khi violin cất lên ở khoảng giữa ca khúc !!!
Guitar gỗ làm đệm, cảm giác sợ hãi, buồn bã tột đỉnh !!!
Dù nó chỉ kéo dài vài giây, âm nhạc lại trở về quỹ đạo dữ dội, buồn bã thê thảm của nó!
3 phút cuối của ca khúc hoàn toàn là sự nhẽ nhõm buông xuôi...
Từ guitar gỗ mộc mạc... rồi nhạc accordion, violin xóa tan mọi cảm giác tồn tại! Sự kết hợp bất ngờ nhưng hết sức hoàn hảo, mọi thứ như chìm trong nước mắt, nỗi buồn, nỗi khổ đau, sự tuyệt vọng... giai điệu buồn bã hơn bao giờ hết...
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" khép lại trong sự buồn bã không thể tả của cả người chơi nhạc lẫn người nghe...
Một EP hoàn hảo chưa từng được nghe của Người Điên trong dòng nhạc Doom Metal kỳ diệu ............................................
"DEPARTURE" ........ ra đi và chia tay.............
Album full-length đầu tiên, phát hành cuối năm 2004...
Viết review cho 1 album đã khó, viết review cho 1 album tuyệt vời như Departure lại càng khó hơn...
Departure không giống EP trước, album này mang 1 chất riêng của Niclas, sự trải nghiệm từ Depressive Rock, xen lẫn giai điệu Progressive Metal, tuyệt vời với giai điệu u uất của Doom Metal, nét nổi bật chính là Clean Vocal... Hoàn hảo từng chi tiết...
Mở đầu với Sleeping Death, một ca khúc dài, tiết tấu chậm chạp... Mang đặc trưng của Depressive Music, với sự khởi đầu nhẹ nhàng, chậm dãi, guitar acoustic trên nền trống trải dài với vocal clean trầm ấm khó tả...
Nửa ca khúc trôi đi trong sự nhẹ nhàng nhưng tạo cảm giác nặng nề... 8 phút trôi qua, sự quật khởi tiếp diễn với những cú riff guitar dày đặc với 1 giai điệu duy nhất!!! Vocal gầm thét...
Càng về cuối, Sleeping Death càng tỏ rõ chất riêng của Forest of Shadows, chính là sự biến chuyển bất ngờ từ mạnh sang nhẹ, từ nặng nề sang mềm mại, mượt mà... Ca khúc khép lại trên nền guitar lead và acoustic guitar... quyến rũ và hiu quạnh.................
"NOVEMBER DREAM" Giấc mơ tháng 11...
Tuyệt phẩm!!!!!!!! Không còn gì để nói về November Dream, khởi đầu bởi đoạn guitar rất thiết tha...
Những gì November Dream đọng lại là sự tuyệt vời của âm nhạc, sự quật khởi của tâm hồn, giữa những cánh rừng của hình bóng này, tôi cảm nhận những phút giây tuyệt vời nhất, những bụi gai, những ca khúc chia ly... November Dream trừu tượng từ ca từ đến âm nhạc, guitar và death vocal chiếm lĩnh ca khúc, khoẳng lặng đôi lúc hiện ra trên nền guitar nhẹ nhõm...
November Dream nối tiếp đưa chúng ta đến Bleak Dormition.............................
Một bản Instrumental không thể tuyệt hơn!!! Càng nghe càng nhận ra 1 điều trong âm nhạc của Forest of Shadows, đó là sự vực dậy trong tâm hồn của người nghe lẫn người chơi, cảm giác muốn đứng dậy, muốn làm mọi điều mình mong muốn... Forest of Shadows đã làm những điều tuyệt vời hơn thế !!!
Bleak Dormition quá quyến rũ so với cái tên thể loại nó mang theo... doom metal...
Không đơn giản, Bleak Dormition hoà quyện những giai điệu tuyệt vời nhất của guitar lead và accord, rồi ngay cả acoustic trên nền sáo trúc, giai điệu chậm rãi quyến rũ, không thể tuyệt hơn được nữa!!!
Open Wound xuất hiện trên nền guitar lead chậm rãi mang đậm tính Progressive Psychedelic!
Clean Vocal ở track này là những khúc hát tuyệt vời nhất, giọng ca của Niclas truyền cảm kỳ lạ, mượt và ấm.........................
Open Wound không hề mạnh mẽ, dữ dội, một ca khúc nhẹ nhàng, có thể coi là nhẹ nhất album, vocal trong track hầu hết đều là clean vocal, guitar trên nền keyboard là chủ yếu, mềm mại, thướt tha.... và rất rất quyến rũ....
Vậy mà đây lại là ca khúc buồn khổ, u sầu nhất album, bao phủ bởi sự ảm đạm...
Những bông hoa đang tàn đi...
Những gì đẹp đẽ tan đi thành cát bụi...
Mọi thứ đã chết...
Mùa đông đến trong giấc mơ của tôi...
Bao phủ bởi sự tuyệt vọng buồn bã...
"Departure" là đoạn kết của album...
Một ca khúc đặc biệt... Đơn giản vì nó tên của album, đơn giản vì phong cách lối chơi đặc biệt của nó...
Vẫn là sự mở đầu nhẹ nhàng, clean vocal, trống chậm và xa xôi hết mức, rồi lại quyện vào giai điệu u uất của guitar... rồi lại kỳ lạ với âm thanh đàn điện tử...
Mỗi khi guitar cất lên, âm nhạc như đưa màu sắc vào cuộc sống, đưa cuộc sống vào tâm hồn...
Cảm giác khi nghe đoạn nhạc ở khoảng thời gian 4:50 trở đi thật kỳ diệu... vocal đánh dấu sự kết thúc của âm nhạc điện tử, vocal nhẹ đến mức khó tả, rồi solo guitar... Sự hồi sinh của con người... Âm nhạc tạo cảm giác thanh thản, tạo cảm giác bình yên cho một người trầm cảm...
Cuối album... sự quật khởi của tâm hồn... điên loạn... tưởng như một đám tang đang đến... âm nhạc lại im bặt đi với những tiếng keyboard piano lạnh nhạt...
Và album khép lại... Departure ra đi trong sự chết chóc của thời gian, sự vực dậy của tâm hồn, nhưng sự vực dậy này thật kỳ lạ... Đứng dậy, sải bước trên con đường mà cảm giác cô đơn, trống rỗng... Âm nhạc đã huỷ diệt sự buồn bã, tuyệt vọng, nỗi đau tâm hồn... thay vào đó, trống rỗng, hiu quạnh, nước mắt muốn chảy ra...
Departure là 1 album đặc biệt, nghe nó sẽ cảm nhận sự xáo trộn về cảm xúc, đôi khi thật buồn, đôi khi lại xúc động, và cũng có lúc nó là sự cứu vớt những tâm hồn...
ND
Download:rusfolder.com/33964456
Thành lập năm 1997, sau 3 năm với nhiều sự bổ sung rồi lại lược bỏ đi... Từ năm 2000 trở đi, Niclas với một tài năng chơi nhạc duy nhất của mình, anh phát hành 2 siêu phẩm để lại dấu ẩn cực kỳ lớn cho những người trầm cảm mong chờ chút gì đó từ cuộc sống, từ cái thứ âm nhạc huỷ diệt sự tuyệt vọng của tâm hồn........... Depressive Doom Metal..........................
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" ........ Nơi những giấc mơ trở thành cát bụi..............
Một EP hoàn hảo! Rất rất lâu Người Điên mới có cảm giác chìm vào những giai điệu tuyệt vời đến vậy!
Forest of Shadows phát hành 1 ep hoàn hảo đến mức không ngờ!
Dù chỉ có 3 ca khúc với thời gian 30 phút, EP này thật sự xuất sắc !!!
Một EP sẽ rất tuyệt vời nếu bạn là người từng thích October Tide, Katatonia, Opeth, Anathema...
ETERNAL AUTUMN - Mùa thu vĩnh cửu !?
Sự khởi đầu tuyệt vời chưa từng có của Extreme Doom Metal !!!
Những tiếng sáo thổi, trong vắt, lạnh lẽo bao phủ không gian... đây là 1 cảm giác nhẹ nhõm khó tả...
Một sự khởi đầu đẹp đẽ và nhẹ nhàng, tiếng sáo buồn bã... phải chăng mùa thu hiện diện...
Sự im lặng tan biến... âm thanh nặng nề hiện ra!
Giai điệu dày đặc!!! Guitar lead riff một cách nặng nề, cuốn mọi thứ vào giai điệu u uất của nó !
Sự biến tấu từ nặng nề sang nhẹ nhõm! Vocal trầm ấm cất lên nền guitar acoustic...
"so silent it seemed this tragic vision painted before my eyes amidst withering leaves I had found my beloved bloodstained and pale falling into the forever so silent aware of my presence she turned towards me her agonizing stare one last breath and she whispered everything dies before my tearfilled eyes dead and silent a golden leaf of autumn falling before my tearfilled eyes this withering beauty this eternal autumn so silent so silent"
Guitar gỗ nhẹ nhàng, rồi lại tan biến khi guitar lead cất lên chua chát!
Nó giữ nguyên giai điệu của chiếc đàn mộc, vocal gào lên một cách đau đớn, những hồi trống nặng nề, guitar càng lúc càng chậm và rõ rệt từng nốt nhạc...
Ca khúc như một giai thoại trầm bổng, khi clean vocal trầm ấm cất lên, guitar acoustic lại hiện lên phủ kín những giai điệu nặng nề đầy khổ đau!
Những phút cuối cùng của ca khúc, guitar lead và vocal như bao phủ toàn bộ không gian! Cả ca khúc là một nền giai điệu nhưng biến tấu hoàn hảo! Eternal Autumn kết thúc một cách nặng nề...
WISH !!!
Wish là tuyệt phẩm thứ 2 trong EP, một tiếng gào cất lên một cách giận dữ mở đầu cho nó!
Vẫn là phong cách Extreme Doom, guitar lead dày đặc đầy giai điệu, trống chậm rãi!
Vài phút đầu của ca khúc, khi guitar vẫn còn chậm rãi, vocal gầm gừ thì đến phút thứ 3 trở đi, guitar riff nhanh hơn rất nhiều nhưng vẫn giữ nền giai điệu tuyệt vời của nó! Clean vocal cất lên thê thảm vốn có của dòng depressive doom!
Wish lại nhẹ nhàng và mãnh liệt, biến tấu liên tục, lúc nhanh lúc chậm, sự pha trộn funeral doom với progressive/melodic death quá tuyệt vời!
Wish kết thúc bằng những tiếng đàn gỗ nhẹ nhàng sau bao lâu giận dữ, điên cuồng...
OF SORROW BLUE khép lại ep hoàn hảo...
Ca khúc dài nhất EP mở đầu bằng đoạn solo guitar lead rất u tối !!!
Nó cứ thế kéo dài, u ám, ảm đạm trên nền trống chậm rãi cô hồn...
Rồi ca khúc chìm vào giai điệu của melodic death! Guitar giai điệu hoàn hảo, hao hao một vài tuyệt phẩm của Eternal Tear of Sorrow, trên nền guitar dày đặc lại xuất hiện những tiếng guitar thùng mộc mạc.
Of Sorrow Blue trở nên khác biệt lạ thường khi violin cất lên ở khoảng giữa ca khúc !!!
Guitar gỗ làm đệm, cảm giác sợ hãi, buồn bã tột đỉnh !!!
Dù nó chỉ kéo dài vài giây, âm nhạc lại trở về quỹ đạo dữ dội, buồn bã thê thảm của nó!
3 phút cuối của ca khúc hoàn toàn là sự nhẽ nhõm buông xuôi...
Từ guitar gỗ mộc mạc... rồi nhạc accordion, violin xóa tan mọi cảm giác tồn tại! Sự kết hợp bất ngờ nhưng hết sức hoàn hảo, mọi thứ như chìm trong nước mắt, nỗi buồn, nỗi khổ đau, sự tuyệt vọng... giai điệu buồn bã hơn bao giờ hết...
"WHERE DREAMS TURN TO DUST" khép lại trong sự buồn bã không thể tả của cả người chơi nhạc lẫn người nghe...
Một EP hoàn hảo chưa từng được nghe của Người Điên trong dòng nhạc Doom Metal kỳ diệu ............................................
"DEPARTURE" ........ ra đi và chia tay.............
Album full-length đầu tiên, phát hành cuối năm 2004...
Viết review cho 1 album đã khó, viết review cho 1 album tuyệt vời như Departure lại càng khó hơn...
Departure không giống EP trước, album này mang 1 chất riêng của Niclas, sự trải nghiệm từ Depressive Rock, xen lẫn giai điệu Progressive Metal, tuyệt vời với giai điệu u uất của Doom Metal, nét nổi bật chính là Clean Vocal... Hoàn hảo từng chi tiết...
Mở đầu với Sleeping Death, một ca khúc dài, tiết tấu chậm chạp... Mang đặc trưng của Depressive Music, với sự khởi đầu nhẹ nhàng, chậm dãi, guitar acoustic trên nền trống trải dài với vocal clean trầm ấm khó tả...
Nửa ca khúc trôi đi trong sự nhẹ nhàng nhưng tạo cảm giác nặng nề... 8 phút trôi qua, sự quật khởi tiếp diễn với những cú riff guitar dày đặc với 1 giai điệu duy nhất!!! Vocal gầm thét...
Càng về cuối, Sleeping Death càng tỏ rõ chất riêng của Forest of Shadows, chính là sự biến chuyển bất ngờ từ mạnh sang nhẹ, từ nặng nề sang mềm mại, mượt mà... Ca khúc khép lại trên nền guitar lead và acoustic guitar... quyến rũ và hiu quạnh.................
"NOVEMBER DREAM" Giấc mơ tháng 11...
Tuyệt phẩm!!!!!!!! Không còn gì để nói về November Dream, khởi đầu bởi đoạn guitar rất thiết tha...
Những gì November Dream đọng lại là sự tuyệt vời của âm nhạc, sự quật khởi của tâm hồn, giữa những cánh rừng của hình bóng này, tôi cảm nhận những phút giây tuyệt vời nhất, những bụi gai, những ca khúc chia ly... November Dream trừu tượng từ ca từ đến âm nhạc, guitar và death vocal chiếm lĩnh ca khúc, khoẳng lặng đôi lúc hiện ra trên nền guitar nhẹ nhõm...
November Dream nối tiếp đưa chúng ta đến Bleak Dormition.............................
Một bản Instrumental không thể tuyệt hơn!!! Càng nghe càng nhận ra 1 điều trong âm nhạc của Forest of Shadows, đó là sự vực dậy trong tâm hồn của người nghe lẫn người chơi, cảm giác muốn đứng dậy, muốn làm mọi điều mình mong muốn... Forest of Shadows đã làm những điều tuyệt vời hơn thế !!!
Bleak Dormition quá quyến rũ so với cái tên thể loại nó mang theo... doom metal...
Không đơn giản, Bleak Dormition hoà quyện những giai điệu tuyệt vời nhất của guitar lead và accord, rồi ngay cả acoustic trên nền sáo trúc, giai điệu chậm rãi quyến rũ, không thể tuyệt hơn được nữa!!!
Open Wound xuất hiện trên nền guitar lead chậm rãi mang đậm tính Progressive Psychedelic!
Clean Vocal ở track này là những khúc hát tuyệt vời nhất, giọng ca của Niclas truyền cảm kỳ lạ, mượt và ấm.........................
Open Wound không hề mạnh mẽ, dữ dội, một ca khúc nhẹ nhàng, có thể coi là nhẹ nhất album, vocal trong track hầu hết đều là clean vocal, guitar trên nền keyboard là chủ yếu, mềm mại, thướt tha.... và rất rất quyến rũ....
Vậy mà đây lại là ca khúc buồn khổ, u sầu nhất album, bao phủ bởi sự ảm đạm...
Những bông hoa đang tàn đi...
Những gì đẹp đẽ tan đi thành cát bụi...
Mọi thứ đã chết...
Mùa đông đến trong giấc mơ của tôi...
Bao phủ bởi sự tuyệt vọng buồn bã...
"Departure" là đoạn kết của album...
Một ca khúc đặc biệt... Đơn giản vì nó tên của album, đơn giản vì phong cách lối chơi đặc biệt của nó...
Vẫn là sự mở đầu nhẹ nhàng, clean vocal, trống chậm và xa xôi hết mức, rồi lại quyện vào giai điệu u uất của guitar... rồi lại kỳ lạ với âm thanh đàn điện tử...
Mỗi khi guitar cất lên, âm nhạc như đưa màu sắc vào cuộc sống, đưa cuộc sống vào tâm hồn...
Cảm giác khi nghe đoạn nhạc ở khoảng thời gian 4:50 trở đi thật kỳ diệu... vocal đánh dấu sự kết thúc của âm nhạc điện tử, vocal nhẹ đến mức khó tả, rồi solo guitar... Sự hồi sinh của con người... Âm nhạc tạo cảm giác thanh thản, tạo cảm giác bình yên cho một người trầm cảm...
Cuối album... sự quật khởi của tâm hồn... điên loạn... tưởng như một đám tang đang đến... âm nhạc lại im bặt đi với những tiếng keyboard piano lạnh nhạt...
Và album khép lại... Departure ra đi trong sự chết chóc của thời gian, sự vực dậy của tâm hồn, nhưng sự vực dậy này thật kỳ lạ... Đứng dậy, sải bước trên con đường mà cảm giác cô đơn, trống rỗng... Âm nhạc đã huỷ diệt sự buồn bã, tuyệt vọng, nỗi đau tâm hồn... thay vào đó, trống rỗng, hiu quạnh, nước mắt muốn chảy ra...
Departure là 1 album đặc biệt, nghe nó sẽ cảm nhận sự xáo trộn về cảm xúc, đôi khi thật buồn, đôi khi lại xúc động, và cũng có lúc nó là sự cứu vớt những tâm hồn...
ND
Download:rusfolder.com/33964456
Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012
EXPLOSIONS IN THE SKY - Your Hand In Mine...
...
EXPLOSIONS IN THE SKY...
Sẽ không bao giờ có được 1 ban nhạc đặc biệt như Explosions In The Sky.
Và với Your Hand In Mine.
Bình yên đã đến thật sự trong trái tim tôi.
Explosions In The Sky đưa người ta trở lại với cuộc sống, với tình yêu, với sự mênh mang, bình dị và thanh thản...
Your Hand In Mine đưa tâm trạng ta đến với sự bình yên, sự chờ đợi, và khát khao...
Your Hand In Mine đã vượt qua giới hạn của 1 ca khúc bình thường. Có thể ở đó có đẫm nước mắt, có vô vàn sự cô đơn buồn bã... Nhưng phía sau tất cả những điều đó là một niềm thương yêu vô bờ, sự sẻ chia trong lòng bàn tay, những nụ cười và đôi bàn tay gạt đi những giọt nước mắt, xoá tan đi nỗi buồn phiền...
Hãy giữ ấm bàn tay của mình nhé, hãy giữ cho tình yêu được ấm êm trong bàn tay ấy...
Your Hand In Mine là ca khúc mà EITS thu âm và phát hành vào năm 2003.
Ca khúc dài hơn 8 phút là 1 hành trình vô cùng bình yên và thanh thản.
Bắt đầu với những tiếng guitar key vô cùng nhẹ nhàng.
...Dường như đang chờ đợi tình yêu.
Những người sống trong trạng thái mong chờ ai đó luôn là người cô đơn... có lẽ vậy... ở đây, 2 phút đầu của ca khúc là những phút giây dành trọn vẹn cho những tâm hồn cô đơn, u buồn... Những tiếng guitar nhẹ nhàng ấy là thay cho nước mắt, thay cho những cái nhìn, những cái ngoảnh đầu, những hy vọng...
Tình yêu và sự chờ đợi là 2 điều duy nhất tôi cảm nhận được ở YOUR HAND IN MINE...
Đôi khi những hồi trống vang lên... tưởng như hy vọng đang dần thành hiện thực, người vẫn đối mặt với sự cô đơn, trống trải.
Cả ca khúc là 1 kiểu giai điệu được lặp đi lặp lại. Sự xuất hiện của từng hồi trống làm thay đổi màu sắc và sự cảm nhận của người nghe.
Khi đó mọi hình ảnh, mọi suy nghĩ và cảm nhận hiện ra rõ rệt.
Thứ giai điệu có thể nói là lung linh đến lạ kỳ, bồng bềnh theo nó, khóc theo nó, mỉm cười theo nó cũng là chuyện thường mà thôi...
Nhất là khi ta hoà mình vào nó.
Biến chính ta thành nhân vật ta mong đợi, hy vọng...
Chờ đợi ai kia, mong chờ tình yêu nào đó luôn được coi là mục đích sống, luôn được coi là nguồn hy vọng sống...
Len lỏi từng nỗi buồn, sự cô đơn tuyệt vọng lại là những phút giây đẹp đẽ nhất, bình yên nhất khi ta đắm mình vào Your Hand In Mine...
Để khi đó bất chợt ta cảm nhận được tình yêu của ta đang ở rất rất gần...
Hiện hữu và trong sáng.
Your Hand In Mine đưa tôi về sự bình yên tuyệt vời đó.
Đưa tôi đến với những điều tôi mong đợi...
Cho tôi được cảm nhận rằng ước mơ của mình đang dần trở thành hiện thực...
Sẽ thật tuyệt nếu được khóc vì Your Hand in Mine...
Nhưng ai đó hãy hiểu cho tôi...
Your Hand In Mine.
Là như vậy đó.
Và tôi đang đứng chờ, đang mong đợi... và tôi đắm chìm vào ca khúc này... để 1 lần quên đi sự tuyệt vọng, quên đi những nỗi buồn tưởng như đã giết chết tâm hồn tôi.
...Your hand in mine...
Tôi yêu biết bao...
ND
Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012
BYLA
BYLA - 1 ban drone/ambient doom không lời !
Hãy nghe album này vào mỗi buổi sáng...
Bình mình, nhẹ nhõm, nhiều khi kỳ quặc đa cảm, cũng đôi khi buồn man mát, và đôi khi cảm thấy nước mắt của niềm vui...
Hãy nghe BYLA...
Mỗi lần nghe album này là mỗi lần cảm giác trong con người lại thay đổi.
Không biết nó có quá hấp dẫn, quá xuất sắc ko nữa... nhưng sao mỗi khi nghe... chỉ nghe 1 bài thôi mình lại cứ để thời gian trôi đi để lắng nghe mọi thứ từ nó... như vậy có phải là rất tuyệt ko...
ND
Download:http://rusfolder.com/33858340
Hãy nghe album này vào mỗi buổi sáng...
Bình mình, nhẹ nhõm, nhiều khi kỳ quặc đa cảm, cũng đôi khi buồn man mát, và đôi khi cảm thấy nước mắt của niềm vui...
Hãy nghe BYLA...
Mỗi lần nghe album này là mỗi lần cảm giác trong con người lại thay đổi.
Không biết nó có quá hấp dẫn, quá xuất sắc ko nữa... nhưng sao mỗi khi nghe... chỉ nghe 1 bài thôi mình lại cứ để thời gian trôi đi để lắng nghe mọi thứ từ nó... như vậy có phải là rất tuyệt ko...
ND
Download:http://rusfolder.com/33858340
FAUNA - Rain - Trường ca cảm xúc
FAUNA - Rain
từ ND:
từ ND:
Album Rain của Fauna không đến với cá nhân mình bằng ca từ, bằng cảm xúc truyền tải qua lyric, nó đến với mình bằng từng cung bậc cảm xúc trải đều, dai dẳng và biến tấu trong suốt hơn 60 phút của album.
Hơn 6 phút đầu của album là âm thanh của cơn mưa nhẹ, nó không có nhiệm vụ gì hơn là mang không gian của cơn mưa đến, tùy cảm xúc và cách cảm nhận của người nghe mà có thể hiểu tâm trạng của đoạn âm thanh này ra sao. Đó có thể là buồn bã, lạnh lẽo, u ám... mà cũng có thể là nhẹ nhàng, tươi mát và yên bình.
Ngay cả đoạn Acoustic dài tới hơn 15 phút tiếp theo cũng không rõ rệt dấu ấn của tâm trạng. Tùy mỗi người mà ta có thể cảm nhận khác nhau, nhưng rõ ràng, 15 phút Folk Acoustic cùng giọng hát trầm ấm này khiến ta nhớ lại âm nhạc của Nebelung hay 1 vài band Folk Acoustic khác, nó không quá buồn cũng không hề vui 1 chút nào, đó là sự hòa quyện của tâm trạng với không gian thiên nhiên, ấy là 1 sự nhẹ nhàng, sự bình yên đến tuyệt đối. Không cầu kỳ và không hề long lanh, 15 phút Folk Acoustic đủ để ta nhắm đôi mắt lại, hòa mình vào cơn mưa kia, hòa mình vào đất trời lạnh hoặc ấm áp... Ta không cần phải suy nghĩ, phải nặng lòng trải nghiệm, không cần phải xem cuộc đời này đang làm gì với ta, ta ở đây, ở 15 phút Folk Acoustic này được thả lỏng toàn bộ, từ thân thể đến tâm trạng, ta như trôi trên nền nhạc nhẹ nhàng... Mông lung và hão huyền................
Phút 23, giây thứ 22, khi ta đã quá và vẫn đang đắm chìm vào thứ âm nhạc nhè nhẹ, êm ái của đàn gỗ 1 cách đầy thanh thoát... Ở thời điểm ấy, ta chợt giật mình, thật sự đấy là sự giật mình của mọi thứ trong không gian này. Cơ thể ta, đầu óc ta chợt bị nhấm chìm bởi âm thanh Black Metal thực thụ.
Xét về mặt âm nhạc, hiếm có ban nhạc nào sử dụng sự chuyển biến quá đột ngột như vậy, và về mặt tâm trạng, đó là điều không tưởng.
Những giai điệu Black Metal dữ dội lặp đi lặp lại. Ta tạm coi đây là sự quật khởi, nó đã nhấm chìm cái sự "bình yên" ta cảm nhận trước đó, giờ đây là 1 cảm giác phẫn nộ, túng quẫn và điên dại.
Âm nhạc Black Metal của FAUNA có thể so sánh với Wolves In The Throne Room, họ giống nhau ở lối chơi guitar, giống ít nhiều về kiểu giai điệu và cả cách thiết lập một ban nhạc, đại loại là như vậy.
Thực sự mà nói, Fauna không thể so sánh được với Wolves In The Throne Room về cả thành tựu họ tạo ra lẫn cái sự "hay và hấp dẫn" của âm nhạc, nhưng lạ một điều, Fauna với album Rain lại mang đến 1 cảm xúc vô cùng lạ... Nghe cả album trong vòng 1 tiếng sẽ không hề tạo 1 cảm giác lâu như vậy, có thể vì sự hài hòa trong âm nhạc của họ, không có 1 đoạn nhạc nào đủ để lãnh trãnh nhiệm hoàn toàn nổi bật trong album, 60 phút với 5 trường đoạn (cá nhân mình chia ra như vậy) hoàn toàn mang sắc thái giống nhau, nó cuốn hút và thôi thúc người nghe phải nghe trọn vẹn cả album. Và không hề nuối tiếc khi ta nghe trọn vẹn album này, nó hay từ đầu đến cuối, những cái hay nhỏ tạo thành 1 sự tuyệt vời lớn.
Phút 30 đến phút 42 là thời điểm Tempo được giảm chậm lại 1 chút, khoảng thời gian 10phut này có thể khiến ta hơi hỗn loạn, hỗn loạn vì ta có thể rời khỏi nền âm nhạc này để bay bổng đến 1 thứ suy nghĩ vẩn vơ nào đó... Nó mang 1 chút Doom lụi tàn, sẽ có lúc ta hơi mệt mỏi vì cái thứ âm nhạc chậm chạp này...
Nếu muốn có 1 cái kết phi thường. Ta cần chỉnh volume to đến mức to nhất có thể ở 20 phút cuối của album.
Đây là thời điểm cao trào nhất, giống như mọi cái kết ở những album Black Metal "phi thường" khác... 20 phút mang mãnh liệt, cao trào, vực dậy cho cái tâm hồn héo úa này. FAUNA muốn đưa ta đến 1 cảm xúc nhất định nào đó, muốn hiểu rõ chỉ có cách hiểu lyric của họ, điều này vượt quá sức của cá nhân mình... Đơn giản khi nghe Fauna, ta có thể tạo dựng vô vàn cảm xúc khác nhau, FAUNA ở đây đã đưa ta về với thiên nhiên, về với nỗi buồn, sự bình yên, sự quật khởi, sự mạnh mẽ trong tâm thức...
20 phút cuối của FAUNA biến không gian thành 1 trận mưa bão tố, cuốn đi mọi thứ ta đang muốn vứt bỏ...
FAUNA đã trình diễn 20 phút cuối bằng 1 thứ Black Metal hoàn hảo với giai điệu tuyệt vời trong từng giây phút một, ta có thể xếp Fauna ở trên Wolves In The Throne Room ở thời điểm này...!
Vấn đề cuối cùng... Fauna đã không để album KẾT THÚC thật sự bằng thứ âm nhạc như vậy, vài phút cuối của album, Fauna đã giảm tempo xuống rất nhiều, càng ngày càng chậm, những tiếng guitar dày đặc và chậm chạp, những tiếng gẩy rất nhẹ nhàng, những âm thanh không hình thù mới chính là công cụ để FAUNA khép lại album này...
Một tiếng ba phút và mười tám giây cho 1 album tuyệt vời của ban nhạc gồm 2 thành viên đến từ Mĩ.
Và cá nhân mình gọi album naỳ là 1 trường ca, trường ca cảm xúc...
Download:mediafire.com/?lnsjy1mnmpe
Vediog Svaor - Lắng nghe tâm hồn thổn thức...
Từ ND:
Psychedelic Progressive Black Metal.....................
Một album tuyệt vời của dòng nhạc trừu tượng trắc ẩn này...
Cuồn cuộn, đau đớn... Dư âm nhẹ nhàng... trầm cảm...
Lạnh và buồn...
Thật lạ...Từ bài Preview của Tuấn Đinô
Để cảm nhận một thứ âm nhạc kiểu Psychedelic như Vediog Svaor, người nghe có lẽ cần phải đưa cả tâm hồn của mình vào trong từng nốt nhạc... Có những người nghe lần đầu tiên đã yêu album này... Nhưng nếu người nghe cố gắng nghe chỉ để tìm những đoạn nhạc giai điệu, những đoạn chơi nổi bật thì thật khó... dù là 1 album chơi đầy kỹ thuật nhưng cái thứ nhạc khiến người ta nổi gai ốc lại đòi hỏi những con người đang tìm chút gì đó cho tâm hồn...
??????????????????????????????????????????
Vediog Svaor – cái tên phải nói rằng vô cùng lạ lẫm với rất nhiều người ( ngay cả đối với tôi,ít nhất là trong 1 tuần trước).Nhóm psychedelic/progressive black metal này được thành lập vào năm 1996 tại Pháp – quê hương của vô số những band black ít được biết đến.Và cũng như nhiều nhóm black khác,Vediog Svaor là một one-man band,được điều hành bởi một cái tên duy nhất :Van Vadermark.Những gì VS để lại trong sự nghiệp của mình chỉ là 1 demo và một album duy nhất In The Distance.Tuy nhiên ,thứ âm nhạc mà Vadermark trình diễn lại ko tầm thường một chút nào,nếu ko muốn nói là hoàn hảo!
Hãy lắng nghe In The Distance và bạn sẽ hiểu tại sao tôi nói vậy.
1. Pavel 06:35
2. Wipsoq Davel 12:18
3. Silex 04:04
4. Curled Up Satrs 15:03
5. W 01:53
6. Suffused 07:17
6 ca khúc trong album, với tôi là 6 miếng ghép,gắn kết với nhau tạo thành một tấm hình hoàn chỉnh!Không,ko phải vậy,tôi có cảm tưởng 6 tác phẩm đó là 6 bộ phận cơ thể : 2 chân, 2 tay,đầu và thân người, kết hợp với nhau tạo nên một cá thể sống hoàn thiện.Nhưng,vẫn chưa hợp lí,nếu như vậy thì vật hóa quá rồi.6 kiệt tác đó, chính xác nhất, tượng trưng cho tâm hồn và thể xác,là trí óc và dòng máu,là giấc mơ tươi đẹp và ác mộng ; tất cả hòa trộn,cuộn xoáy vào nhau,mang đến cho ta một hình ảnh của một con người,vâng một con người sống,hữu hình và vô hình.
Pavel tiếng guitar intro thật huyễn hoặc.Mỗi khi nhịp điệu,tiết tấu thay đổi, cảm tưởng như có một hình thái tâm trạng được lột tả.Khi trống và riff dồn dập là lúc một con thú hoang đang gầm gè,gào thét ;khi tiếng guitar não nề đơn độc cất lên là lúc “con sói hoang” kia đang tru tréo đau đớn trong cô đơn ; đến đoạn acoustic rả rích thì là lúc “nó” đã mệt mỏi và chỉ còn cách ngồi yên một mình ; khi đoạn nhạc bùng lên mạnh mẽ cùng giọng hát gầm rú là lúc giằng xé,dằn vặt khốc liệt nhất ,xen vào đó là giọng clean thê lương,thật ảm đạm.
Wipsoq Dav là lúc dã tính đã dần biến mất,đoạn intro bằng guitar và keyboard sâu lắng mà xót xa ,giọng clean liên tục cất lên,một chất giọng thật đặc biệt và kỳ quái nghe thật cùng quẫn và bí bách,kể cho ta những uẩn khúc cuộc đời của một con người,vâng lúc này “hắn” đã là con người rồi,một kẻ ko còn tin vào đời nữa,sự lạnh lẽo,ủ rũ hay sự bất lực đã trở thành bạn đồng hành của hắn.Đôi khi giọng gào rú của “con thú ” lại vẳng lên,phải chăng là những tiếng kêu căm hận gửi tới cái thế giới xấu xa kia! Hơn 12 phút của bài hát là 12 phút bộc bạch,12 phút của những tâm trạng chất chứa.Đau đớn ,xót xa ,điên cuồng, nơi trú ẩn duy nhất của tâm hồn!
SileX bắt đầu bằng một âm thanh thật ảo giác và hình như hầu hết các bài trong album đều mở đầu tương tự như vậy.Giờ đây,cái “ tính người “ lại ko còn nữa,thay vào đó là dã tính lại bộc phát, một cách vô cùng mãnh liệt và điên cuồng.Bạn có nghe thấy gì ko,cuối bài là đoạn guitar réo rắt cùng nhịp trống chậm nhưng tỏa khắp không gian lại là những âm thanh ma quỷ cào xé tâm can.
Thật khó có thể diễn tả nổi.Chỉ có thể nói rằng một Misanthropist đã xuất hiện!
Curled Up Stars khởi đầu nhanh một cách bất bình thường,nhưng rồi đột nhiên ngưng chậm lại trước khi những âm thanh gào rú,khọt khẹt vang lên – những tiếng kêu hủy hoại linh hồn.Giữa bài hát lại mở ra một không gian mới.Tiếng sóng nước vỗ về trong khu rừng hoang,nơi “ con thú” kia đang đắm mình trong dòng suối bình yên,mát lạnh.Hãy cho gã một khoảng không gian của chính gã để gã hưởng thụ cuộc đời này.Hãy gạt hết những cơn ác mộng trong đêm đông lạnh lẽo.Hãy mang đến những giấc mơ tươi đẹp để gã nhìn đời đẹp hơn…Tưởng chừng như dòng nước mát sẽ xoa dịu dòng máu sục sôi trong gã.Nhưng ko,kết quả ko hề như vậy.Sau đoạn nhạc trầm lắng kia lại là những tiếng kêu thất thanh cườm cào trong cuồng loạn.
Đến track thứ 5 : W thì mọi chuyện đã sáng tỏ! Có lẽ chốn cuối cùng dành cho “ con người “ kia chính là một nơi ko có loài người,chỉ có mình gã cùng quan niệm xa lánh xã hội loài người.
Suffused làm người nghe trào dâng một cảm giác thật khó diễn tả.Còn gì nữa khi gã đã tự chọn số kiếp đó cho chính gã.Đoạn acoustic leo loét từ giữa bài làm người ta phải suy nghĩ.Sự nhẹ nhàng,trầm mặc của nó có lẽ là ân huệ cuối cùng của “cuộc sống người” dành cho gã.Giọng clean vocal đặc biệt vang lên như là niềm an ủi cuối cùng.Đơn giản nó là một đoạn tiễn đưa,đoạn cầu siêu cho một số phận người.Để từ sau đó, “con người” kia kêu gào những âm thanh cuối cùng trước khi chính thức vĩnh biệt cuộc sống người…
In The Distance – cái tên của nó gợi cho ta nhiều điều.Giưã tâm hồn và trí óc có những khoảng cách, giữa cảm xúc và nhận thức cũng có ranh giới như vậy.Nhưng khi cả tâm hồn và trí óc hòa làm một,theo một cách tiêu cực, nó có thể làm thay đổi hoàn toàn một con người,thành một kẻ “người ko còn là người”.Tôi chẳng quan tâm đến kết cục nhân vật kia,số phận của gã.Đơn giản những gì tôi viết ra ở trên hoàn toàn là từ cảm xúc khi nghe nhạc và tự tưởng tượng ra nội dung mà thôi.Tuy nhiên điều tôi muốn nói đó là : Cuộc sống ko phải lúc nào cũng toàn màu xanh,có đôi lúc nó thật tăm tối,nhưng hãy nhìn nhận điều đó như một điều hiển nhiên,khi đó bạn sẽ thấy đời đẹp hơn bạn tưởng.Phải chăng đó cũng là dụng ý của người sáng tác ra và thực hiện album này?
Phải nói thật rằng chưa bao giờ tôi lại được nghe một album black đặc biệt như album này.Đầu tiên là bởi sự phong phú và đa dạng trong âm nhạc.Có lẽ là do cái chất psychedelic , progressive vô cùng cuôn hút của nó.Nhưng quan trọng nhất, In The Distance là một trong những album black hiếm hoi có thể lay động được cảm xúc trong tôi.Nó ko quá điên cuồng,bệnh hoạn như phần lớn các album black khác, mà làm cho người nghe cảm nhận và suy nghĩ được rất nhiều thứ hơn hẳn những nội dung phản Chúa hay tôn thờ Satan thường thấy của dòng nhạc này.Một album chan chứa tâm trạng và cũng đầy trắc ẩn!
Nhân đây xin nói chút ít về người tạo ra album này : Van Vadermark.Hãy nhìn vào bức ảnh của anh ta.
Bạn sẽ thấy hình ảnh một người đàn ông mặc chiếc áo caro đen trắng ,trông rất lịch lãm,đứng trước một cành cây trong một khung cảnh đen tối,mắt ngước nhìn lên trời như luôn muốn tìm một khoảng trời,một không gian mới.Điều đó có gì đó khá giống với nội dung của album(nội dung tôi tự tưởng tượng thôi nhé).Nhưng bạn hẳn sẽ bất ngờ khi biết rằng một gã chơi black lại là nghe rất nhiều thể loại nhạc từ psychedelic,progressive cho đến Punk…,từ Neil Young, King Crimson đến Pink Floyd…Có lẽ vì vậy mà âm nhạc của anh vô cùng đa dạng và đặc biệt.Khi được hỏi về hiểu biết của mình đối với Pink Floyd,Vadermark nói rằng anh chỉ yêu thik các album của Pink Floyd từ Wish you were here trở lại.Anh cho rằng The Wall là một album tồi của Pink và ko hiểu tại sao nó lại đạt được nhiều thành công đến như vậy . Ko tin cứ đọc nguyên văn :
“I don't like the album they have made after Wish you were here. The Wall is awful, don't even understand the sucess of that album. I don't know what Roger Water do now… I think I should listen to it one time, just to now…”
Down:rusfolder.com/33852416
Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012
Consummatum Est - Funeral Procession...trở về cát bụi
Year: 2005
Genre: Gothic/Funeral Doom Metal
Country: Italy (Viterbo)
Tracklist:
1. Funeral procession 13:39
2. Ashes to ashes, dust to dust 17:10
3. Winter sacrament 20:34
Giọt nước mắt cho những người ra đi
đoàn người lữ hành,chầm chầm đưa chiếc hòm gỗ đi
Lạy 1 cái...cho gia đình
Lạy 1 cái...cho xóm làng
Lạy 1 cái...cho cuộc đời
ta...tiễn bước người đi,một hành trình dài
cả đời người rong chơi
Từ đứa trẻ nít ...cho tới khi trưởng thành
con diều bay...nhẹ nhõm
và tình yêu đầu đời
Rồi một ngày...tóc trắng như sương
Lá úa trên cao rụng đầy
cho trăm năm vào chết...một ngày
những gì còn lại của cuộc đời là....đống tro tàn
nước mắt cạn khô,khóc than chi nữa....
Viết cho những đôi chân đã mỏi !!!
Down:http://rusfolder.com/33842012
bài Preview khác:
của Dream Theater
Genre: Gothic/Funeral Doom Metal
Country: Italy (Viterbo)
Tracklist:
1. Funeral procession 13:39
2. Ashes to ashes, dust to dust 17:10
3. Winter sacrament 20:34
Giọt nước mắt cho những người ra đi
đoàn người lữ hành,chầm chầm đưa chiếc hòm gỗ đi
Lạy 1 cái...cho gia đình
Lạy 1 cái...cho xóm làng
Lạy 1 cái...cho cuộc đời
ta...tiễn bước người đi,một hành trình dài
cả đời người rong chơi
Từ đứa trẻ nít ...cho tới khi trưởng thành
con diều bay...nhẹ nhõm
và tình yêu đầu đời
Rồi một ngày...tóc trắng như sương
Lá úa trên cao rụng đầy
cho trăm năm vào chết...một ngày
những gì còn lại của cuộc đời là....đống tro tàn
nước mắt cạn khô,khóc than chi nữa....
Viết cho những đôi chân đã mỏi !!!
Down:http://rusfolder.com/33842012
bài Preview khác:
của Dream Theater
Một album funeral doom cho một buổi sáng mùa đông âm ucủa ND:
Bạn bước đi chậm rãi, thật chậm. Từng đám đông trôi qua bạn, tiếng than có thể nghe khắp mọi nơi. Từng đám mây xám nặng trĩu, đến đây cùng với nỗi thương tiếc. Mưa từ trời như những giọt nước mắt hôn lên chiếc quan tài, khóc thương cho người đã ra đi
"Heavy grey clouds
Came with the mourn
Tears from the sky
Kissed the coffin"
Cứ thế, đến một lúc nào đó, bạn dừng bước. Đến nhà rồi, nơi không vì sao nào tỏa sáng
"Where stars don’t shine
Here is my home "
Mệt mỏi, chán chường, bạn chìm vào giấc ngủ. Chỉ có giấc ngủ mùa đông mới khiến chúng ta cảm thấy an toàn, cảm thấy yên tâm. Mùa đông này dài, dài lắm, lạnh lắm...........Và mùa đông này, sẽ không bao giờ kết thúc, như chính giấc ngủ của bạn.............................
"Sleep, sleep my dear lover, the night is still long…
Sleep, sleep my dear lover, the night is so long and cold…
This night is neverending and keep us safe
This night is neverending and keep us safe…"
1 album không còn gì ngoài từ "tuyệt vời!!!"
1 album Funeral Doom khác những album Funeral Doom khác... sự lôi cuốn của female vocal, sự gằn gọc kinh hoàng của guitar, sự hào hoáng của keyboard...
Còn chờ gì nữa... THIS IS OUR FUNERAL PROCESSION !!!
Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012
Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012
Triumphus Mortis - Crepuscolo Spirituale [demo]
Raw Depressive Black Metal
Triumphus Mortis đến từ Ytalia,thành lập bởi Moloch
Triumphus Mortis là một one man band
Với phát hành này, Triumphus Mortis lại một lần nữa khẳng định tên tuổi của mình
Mở đầu bằng 1 track Instrumetal,từng nốt gảy nhẹ nhàng đến lả
Cảm nhận rõ rệt sự u sầu trong đó
gần cuối track là sự nhường chỗ hoàn toàn cho black metal
cái nền nhạc u sầu,bí bách đó
kệt thúc cũng vậy
giải thoát...
Down:http://files.metalarea.org/files/33773724
Triumphus Mortis đến từ Ytalia,thành lập bởi Moloch
Triumphus Mortis là một one man band
Với phát hành này, Triumphus Mortis lại một lần nữa khẳng định tên tuổi của mình
Mở đầu bằng 1 track Instrumetal,từng nốt gảy nhẹ nhàng đến lả
Cảm nhận rõ rệt sự u sầu trong đó
gần cuối track là sự nhường chỗ hoàn toàn cho black metal
cái nền nhạc u sầu,bí bách đó
kệt thúc cũng vậy
giải thoát...
Down:http://files.metalarea.org/files/33773724
Angkor Vat - A Pulse Beyond Nothing [demo]
Thú thật trước khi biết đến demo này thì đối với bản thân mình.black metal của Mĩ thật sự là một ẩn số,có lẽ Mĩ đối với mình là những gì thuộc về brutal death,metalcore hay đại loại như drone
Nhưng
Angkor Vat - cái tên mĩ miều vậy đó
lại có 1 phát hành làm cho bản thân khi nghe nó phải câm lặng
thật sự thuyết phục
làm thay đổi cái nhìn về black metal của Mĩ
Raw black metal
đã bao lần vượt bão...
đôi khi trầm ngâm
đôi khi nhớ nhung
Tìm về
Down:http://rusfolder.com/33631497
Nhưng
Angkor Vat - cái tên mĩ miều vậy đó
lại có 1 phát hành làm cho bản thân khi nghe nó phải câm lặng
thật sự thuyết phục
làm thay đổi cái nhìn về black metal của Mĩ
Raw black metal
đã bao lần vượt bão...
đôi khi trầm ngâm
đôi khi nhớ nhung
Tìm về
Down:http://rusfolder.com/33631497
Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012
Hell - III
một band rất hay đến từ Mĩ mà giờ mình mới biết
Drone doom
Chua chát,vô cảm
Download:http://www.mediafire.com/?iyh4ecg3ns2kn8m
Drone doom
Chua chát,vô cảm
Download:http://www.mediafire.com/?iyh4ecg3ns2kn8m
Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012
Forgotten Tomb - Songs To Leave - Tan Nát Cõi Lòng
Forgotten Tomb chắc chắn sẽ là Band nhạc chiến nhất mà tôi đã từng nghe,
và chắc chắn rằng về sau vẫn như vậy. Một ngày mùa đông ảm đạm, một
ngôi nhà bị bỏ rơi, một căn phòng ảm đạm, một linh hồn mà không có cơ
thể, một cơ thể mà không có một linh hồn… Điều này là tất cả của
Forgotten Tomb trong nỗ lực tuyệt vọng của họ, “Songs To Leave”...
"Songs To Leave" là một tập hợp các giai điệu của nổi sầu thảm và sẽ
kéo người ta sâu vào địa ngục. Những gì tiêu cực nhất bên trong nó không
gì so sánh nổi. Nỗi tuyệt vọng nằm trong các bài hát và ý nghĩa của nó
giống như tên một bài trong Album, “No Way Out”. Chỉ có thể dẫn đến tự
tử trong căn phòng tối của bạn. Những Band chơi Depressive hay Suicidal
thường ghi âm cho Album của mình bằng chất lượng âm thanh khá thô ráp và
chút gì đó đen tối, ngột ngạt bức rức như muốn thể hiện phần nào sự mệt
mỏi, u sầu. Nhưng Forgotten Tomb có thể làm điều gì đó sạch sẽ và không
quá thô nhưng vẫn tạo ra được thứ âm nhạc tiêu cực hơn bao giờ hết.
“Songs To Leave” có thể được xem như một phát hành xuất sắc nhất của thể loại này. 5 bài hát có thể làm cho màn đêm buông xuống ngay ở những nơi sáng bóng nhất. Tôi nghĩ đây là Album hay nhất của Forgotten Tomb dù rằng những Album sau của Band cũng rất tuyệt vời. Sự pha trộn độc đáo giữa Doom và Black cùng việc duy trì các yếu tố giai điệu mạnh mẽ của nổi sầu thảm đã làm nên một “Songs To Leave” siêu phẩm. Album bắt đầu với “Entombed By Winter”, ca khúc khác biệt nhất trong Album...
"Entombed By Winter" là một khởi đầu tuyệt vời. Hình ảnh một người đàn ông trầm cảm dần hiện ra. Guitar chậm, rõ từng âm một như nhấn sâu xuống với cường độ cao và rất nội tâm, một ca khúc thật đặc biệt. Việc sử dụng thêm một số ít Keyboard làm cho âm thanh thậm chí lạnh hơn. Trống cũng dần xuất hiện với một nhịp điệu chậm, như nhịp của một trái tim sắp chết, bị phá hủy bời buồn bã, đau khổ và cuộc sống. Sau gần 2 phút intro, Vocals bắt đầu với giọng thét lên bằng kỹ thuật làm méo tiếng, giọng hát này làm tôi giật mình, thật điên dại.
Ca khúc thứ hai là "Solitude Ways", bắt đầu bằng một giai điệu rất hay nhưng cũng rất đen tối và có một sự thay đổi rất tốt về nhịp ở giữa bài. Bài hát có tốc độ chậm và có đầy đủ sự lặp lại của Riff Guitar. Vocal ít bị biến dạng hơn so với ca khúc đầu tiên. Giai điệu Guitar từ 3:47 đến 4: 18 thật đẹp nhưng cũng khiến người ta gục ngã vì nó …
"Steal My Corpse" khởi đầu bằng nhịp độ chậm trước khi đề cập đến bài nhạc. Nó bắt đầu bằng một đoạn Riff gợi lên nổi buồn da diết cùng với Vocals thét lên thật ám ảnh để rồi bùng nổ và chơi nhanh như một bản Black Metal thật sự bằng tốc độ của trống và guitar đầy mê hoặc. Đây là một bài chơi nhanh nhất trong tất cả các bài của Album.
"No Way Out" là track ngắn nhất, có giai điệu Guitar thật đáng sợ và đó là một sự ngạc nhiên nhưng hấp dẫn. Các âm Bass đôi trong suốt bài hát tạo thêm một kết cấu hết sức tuyệt vời.
"Disheartenment" là Track dài nhất, kết thúc cho Album. Một bài hát mà khi nó bắt đầu vang lên có thể làm cho người ta tuôn trào nước mắt, bưng mặt gục xuống.. Bài hát này thật sự gợi lên sự sầu muộn và đau lòng. Guitar thật sầu thảm, giọng hát như chảy máu vì quá đau khổ. Những tiếng thét, tiếng than vãn xuất phát từ nội tâm của một thể xác mà tâm hồn đã chết. Một bài hát đầy kịch tính và cũng đầy đau lòng. Nước mắt không ngừng tuôn rơi …
Toàn bộ Album là hình ảnh của một ngày mùa đông ảm đạm, một ngôi nhà bị bỏ rơi, một căn phòng ảm đạm, một linh hồn mà không có cơ thể, một cơ thể mà không có một linh hồn…, một người đàn ông trầm cảm nằm bất động nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ với đôi môi tím ngắt, từng giọt nước rơi trên đôi mắt trống rỗng vô hồn, quá mỏi mệt. Anh đã phải đối mặt cùng với nổi sợ hãi bản thân vì bị bỏ rơi. Anh đã khóc thật nhiều và chết trong nổi đau. Mãi mãi …
Tôi xem tuyết rơi với đôi mắt trống rỗng,
Như giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống mặt của tôi
Một đêm một mình với bản thân mình,
Với nổi sầu và sự trầm cảm.
Tôi chảy máu vì bóng tối đang đến gần
Tôi khóc như tôi nhận thấy em không thể có mặt tại đây
Tôi cần phải vuốt ve làn da của em trong đêm
Nhưng bây giờ chỉ có bạn bè của tôi, những con dao.
Tại sao tôi phải sống với những nỗi sợ này?
Tôi chỉ biết bi kịch của tôi là tâm trí của tôi
Đôi khi tôi nghĩ rằng tôi đã lãng phí tất cả những niềm vui
Đôi khi tôi nghĩ rằng nó sẽ là lần cuối
Tôi muốn chứng minh bản thân mình
Và hướng tới cuộc sống riêng của mình
Tôi khóc cho niềm vui nếu em sẽ ở đây một lần nữa
Tôi sẽ xem em ngủ nude ở bên cạnh tôi
Tôi sẽ hôn em và máu này sẽ ngừng lưu thông
Mọi người có thể giết mình một ngày
Cuộc sống mang lại đau khổ và đau khổ luôn theo tôi
Cắt cổ tay của bạn, nó đơn giản hơn có vẻ như …
Trong cái chết bạn sẽ biết ...
Disheartenment
......................... The End ....................
Từ Nightmare.Jesus trên rockpassion
“Songs To Leave” có thể được xem như một phát hành xuất sắc nhất của thể loại này. 5 bài hát có thể làm cho màn đêm buông xuống ngay ở những nơi sáng bóng nhất. Tôi nghĩ đây là Album hay nhất của Forgotten Tomb dù rằng những Album sau của Band cũng rất tuyệt vời. Sự pha trộn độc đáo giữa Doom và Black cùng việc duy trì các yếu tố giai điệu mạnh mẽ của nổi sầu thảm đã làm nên một “Songs To Leave” siêu phẩm. Album bắt đầu với “Entombed By Winter”, ca khúc khác biệt nhất trong Album...
"Entombed By Winter" là một khởi đầu tuyệt vời. Hình ảnh một người đàn ông trầm cảm dần hiện ra. Guitar chậm, rõ từng âm một như nhấn sâu xuống với cường độ cao và rất nội tâm, một ca khúc thật đặc biệt. Việc sử dụng thêm một số ít Keyboard làm cho âm thanh thậm chí lạnh hơn. Trống cũng dần xuất hiện với một nhịp điệu chậm, như nhịp của một trái tim sắp chết, bị phá hủy bời buồn bã, đau khổ và cuộc sống. Sau gần 2 phút intro, Vocals bắt đầu với giọng thét lên bằng kỹ thuật làm méo tiếng, giọng hát này làm tôi giật mình, thật điên dại.
Ca khúc thứ hai là "Solitude Ways", bắt đầu bằng một giai điệu rất hay nhưng cũng rất đen tối và có một sự thay đổi rất tốt về nhịp ở giữa bài. Bài hát có tốc độ chậm và có đầy đủ sự lặp lại của Riff Guitar. Vocal ít bị biến dạng hơn so với ca khúc đầu tiên. Giai điệu Guitar từ 3:47 đến 4: 18 thật đẹp nhưng cũng khiến người ta gục ngã vì nó …
"Steal My Corpse" khởi đầu bằng nhịp độ chậm trước khi đề cập đến bài nhạc. Nó bắt đầu bằng một đoạn Riff gợi lên nổi buồn da diết cùng với Vocals thét lên thật ám ảnh để rồi bùng nổ và chơi nhanh như một bản Black Metal thật sự bằng tốc độ của trống và guitar đầy mê hoặc. Đây là một bài chơi nhanh nhất trong tất cả các bài của Album.
"No Way Out" là track ngắn nhất, có giai điệu Guitar thật đáng sợ và đó là một sự ngạc nhiên nhưng hấp dẫn. Các âm Bass đôi trong suốt bài hát tạo thêm một kết cấu hết sức tuyệt vời.
"Disheartenment" là Track dài nhất, kết thúc cho Album. Một bài hát mà khi nó bắt đầu vang lên có thể làm cho người ta tuôn trào nước mắt, bưng mặt gục xuống.. Bài hát này thật sự gợi lên sự sầu muộn và đau lòng. Guitar thật sầu thảm, giọng hát như chảy máu vì quá đau khổ. Những tiếng thét, tiếng than vãn xuất phát từ nội tâm của một thể xác mà tâm hồn đã chết. Một bài hát đầy kịch tính và cũng đầy đau lòng. Nước mắt không ngừng tuôn rơi …
Toàn bộ Album là hình ảnh của một ngày mùa đông ảm đạm, một ngôi nhà bị bỏ rơi, một căn phòng ảm đạm, một linh hồn mà không có cơ thể, một cơ thể mà không có một linh hồn…, một người đàn ông trầm cảm nằm bất động nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ với đôi môi tím ngắt, từng giọt nước rơi trên đôi mắt trống rỗng vô hồn, quá mỏi mệt. Anh đã phải đối mặt cùng với nổi sợ hãi bản thân vì bị bỏ rơi. Anh đã khóc thật nhiều và chết trong nổi đau. Mãi mãi …
Tôi xem tuyết rơi với đôi mắt trống rỗng,
Như giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống mặt của tôi
Một đêm một mình với bản thân mình,
Với nổi sầu và sự trầm cảm.
Tôi chảy máu vì bóng tối đang đến gần
Tôi khóc như tôi nhận thấy em không thể có mặt tại đây
Tôi cần phải vuốt ve làn da của em trong đêm
Nhưng bây giờ chỉ có bạn bè của tôi, những con dao.
Tại sao tôi phải sống với những nỗi sợ này?
Tôi chỉ biết bi kịch của tôi là tâm trí của tôi
Đôi khi tôi nghĩ rằng tôi đã lãng phí tất cả những niềm vui
Đôi khi tôi nghĩ rằng nó sẽ là lần cuối
Tôi muốn chứng minh bản thân mình
Và hướng tới cuộc sống riêng của mình
Tôi khóc cho niềm vui nếu em sẽ ở đây một lần nữa
Tôi sẽ xem em ngủ nude ở bên cạnh tôi
Tôi sẽ hôn em và máu này sẽ ngừng lưu thông
Mọi người có thể giết mình một ngày
Cuộc sống mang lại đau khổ và đau khổ luôn theo tôi
Cắt cổ tay của bạn, nó đơn giản hơn có vẻ như …
Trong cái chết bạn sẽ biết ...
Disheartenment
......................... The End ....................
Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012
SUNN O)))-khổ hạnh...
Một buổi chiều và thời khắc bóng đêm đang tới,muốn tìm một dòng nhạc buồn bã thì nên tìm đến doom ?nhưng liệu doom đã đủ chưa ? cho một cố nhân đang lạc bước giữa đêm đen ?
Tâm trạng không còn dành cho những giai điệu đẹp đẽ
Tôi tìm đến drone doom,để hủy diệt tất cả
Và tôi tìm đến SUNN O))) cùng BLACK ONE
trong cái đêm tối mịt mờ,cùng khói thuốc
âm nhạc như sánh bước cùng ta
lạc lối giữa bóng đêm
không mong chờ gì ánh sáng của ngày mai
khói thuốc mịt mờ cùng mớ âm thanh hư ảo,lâu lâu vang vọng tiếng nói
chút gì sợ hãi
sợ hãi...?
tôi không còn sợ gì nữa
7 track dẫn ta về cõi hư vô,nhấn chìm linh hồn ta xuống
SUNN O))) thật tuyệt vời
sự khổ hạnh của tâm thức,không cầu kì,hoa mĩ
tâm hồn trở nên chai đá
phút chốc tự hỏi nỗi buồn là cái gì
sự giễu cợt của cuộc đời
"ôi cha,con không được dành cho thế giới này
từ alpha tới omega
con như lạc loài"
lại một đêm dài,nhưng cùng SUNN O))),ta không lạc lối
BLACK ONE mãi là một phát hành xuất sắc
Tâm trạng không còn dành cho những giai điệu đẹp đẽ
Tôi tìm đến drone doom,để hủy diệt tất cả
Và tôi tìm đến SUNN O))) cùng BLACK ONE
âm nhạc như sánh bước cùng ta
lạc lối giữa bóng đêm
không mong chờ gì ánh sáng của ngày mai
khói thuốc mịt mờ cùng mớ âm thanh hư ảo,lâu lâu vang vọng tiếng nói
chút gì sợ hãi
sợ hãi...?
tôi không còn sợ gì nữa
7 track dẫn ta về cõi hư vô,nhấn chìm linh hồn ta xuống
SUNN O))) thật tuyệt vời
sự khổ hạnh của tâm thức,không cầu kì,hoa mĩ
tâm hồn trở nên chai đá
phút chốc tự hỏi nỗi buồn là cái gì
sự giễu cợt của cuộc đời
"ôi cha,con không được dành cho thế giới này
từ alpha tới omega
con như lạc loài"
lại một đêm dài,nhưng cùng SUNN O))),ta không lạc lối
BLACK ONE mãi là một phát hành xuất sắc
Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012
EA TAESSE ... Không còn gì cả...
Đại loại đây là một album Funeral Doom khiến người nghe ám ảnh đến tột cùng...
Những câu hát, tên album vô nghĩa...
EA "muốn" mọi người biết đến mình như một ban nhạc của người chết, lời ca khúc viết ra bằng ngôn ngữ chết (!), mọi thông tin về ban nhạc dường như không tồn tại, thành viên, năm thành lập và ngay cả quốc gia đều vô nghĩa!!!
Cái thông tin rằng EA là một ban nhạc đến từ Mĩ cũng chỉ là tin đồn!
EA TAESSE hay EA cũng vậy, rất mới và rất lạ!
Album dài lê thê 55 phút!
LAELEIA với 18 phút, 5 phút đầu mang màu sắc bi hùng, chính 5 phút này thật ám ảnh người nghe, cảm giác sợ hãi u ám.
Trong hơn 10 phút cuối, giai điệu cứ chuyển biến một cách chậm chạp, đôi khi tiếng đàn thật nhẹ nhưng chủ đạo vẫn là một bầu trời u ám, như một chiều dông nổi gió...
Không hề ầm ĩ, không hề tàn bạo, nó cứ chầm chậm như cơn gió chờ cơn mưa bão...
Trong cái đêm tối mịt khi nghe album này... bầu trời ban cho ta một thứ...
Mea Ta Souluola bắt đầu nhẹ nhàng kỳ lạ, tiếng keyboard như một thứ đồ chơi của một đứa trẻ cô đơn ngồi trong gió...
Không biết từ nơi đâu... Giữa cái ngõ nhỏ trong một thành phố ồn ào, chật chội... Một chút lấp lánh hiện ra, không hiểu nó đến từ đâu... đom đóm...
Ca khúc dựa chủ yếu vào tiếng keyboard trong và cao, như một tiếng ngân dài và xa tít tắp... Không chậm và nặng nề như Laeleia, Mea Ta Souloula như một bản thánh ca dành tặng cho một người chết... U ám, thê thảm...
Kết thúc thật đặc biệt, tiếng hòa ca cứ kéo dài mãi cho đến khi trời đổ mưa... Sấm đã vang trên bầu trời, tiếng đàn của đứa trẻ im bặt đi...
Đom đóm ngừng ánh sáng...
Khi đắm chìm trong thứ âm nhạc này... con đom đóm từ đâu bay vào...
Như một vật lạ, trong cái lọ nho nhỏ kia, đom đóm phát sáng, lúc nhanh lúc chậm, đôi khi yếu ớt và im bặt...
EA TEASSE là một kết thúc hoàn hảo...
21 phút tạo cảm giác mình đang tận hưởng những gì còn lại của cuộc sống...
Cũng vì con đom đóm nhỏ kia, khi nghe album này thật ám ảnh... Đã bao năm rồi mới nhìn thấy thứ ánh sáng xanh đặc biệt kia!?
Tiếng guitar chậm dãi và uể oải...
Chỉ cố gắng làm sao kéo dài cuộc đời con đom đóm...
Cả ca khúc là một bản bi hùng thê lương nhất, tiếng guitar cứ thế hòa vào nhau, giống và khác nhau nhưng đều như vậy, ai oán...
55 phút trôi đi sau những tiếng đàn mộc trong cơn gió bão bùng...
Thực ra là chẳng có gì ngoài cái ảm ảnh từ con đom đóm...
Nó xuất hiện và chết đi như một sự kỳ lạ gắn liền với album này...
Không còn phát sáng nữa...
Cầm trên tay ném vào không trung... Trong đêm tối mịt của trời đất... Chẳng còn chút ánh sáng nào...
Có lẽ là nó đã chết thật rồi ............
..........Không đơn thuần là một bài review... đây như một chút gì trải qua trong cuộc đời...
ND
Down:rusfolder.com/33987444
Những câu hát, tên album vô nghĩa...
EA "muốn" mọi người biết đến mình như một ban nhạc của người chết, lời ca khúc viết ra bằng ngôn ngữ chết (!), mọi thông tin về ban nhạc dường như không tồn tại, thành viên, năm thành lập và ngay cả quốc gia đều vô nghĩa!!!
Cái thông tin rằng EA là một ban nhạc đến từ Mĩ cũng chỉ là tin đồn!
Artist: EAĐúng vậy... EA có vẻ giống Shape Of Despair ở chỗ lối chơi mềm mại giai điệu tinh tế, sử dụng nhiều nhạc cụ, acoustic và keyboard. Giống Skepticism ở điểm bi hùng, mở đầu ca khúc luôn mang 1 vẻ thánh nhạc, hào hoáng và u ám, và giống Evoken vì sự thê lương đến khó chịu, khô cằn...
Title: Ea Taesse
Format: CD
Release Date: 20.12.2006
Availability: In Stock
Country: Unknown
Genre: Emotional Funeral Doom
The debut album of mysterious band EA is based on the sacral texts of ancient civilizations. EA uses a dead language which was recreated according to the results of archeological research. Speaking about musical part - it's emotional funeral-doom, actually one song for 55 minutes, which contains three parts where epical riffs, acoustic insertions, melodic solo-parts, ambient and horror elements are combined. On the one hand, some people may consider consider EA to be similar to Shape Of Despair, Skepticism, Evoken, but on the other hand it is original music, filled with its own, unique, emotional atmosphere.
Tracklist:
1. Laeleia
2. Mea Ta Souluola
3. Ea Taesse
EA TAESSE hay EA cũng vậy, rất mới và rất lạ!
Album dài lê thê 55 phút!
LAELEIA với 18 phút, 5 phút đầu mang màu sắc bi hùng, chính 5 phút này thật ám ảnh người nghe, cảm giác sợ hãi u ám.
Trong hơn 10 phút cuối, giai điệu cứ chuyển biến một cách chậm chạp, đôi khi tiếng đàn thật nhẹ nhưng chủ đạo vẫn là một bầu trời u ám, như một chiều dông nổi gió...
Không hề ầm ĩ, không hề tàn bạo, nó cứ chầm chậm như cơn gió chờ cơn mưa bão...
Trong cái đêm tối mịt khi nghe album này... bầu trời ban cho ta một thứ...
Mea Ta Souluola bắt đầu nhẹ nhàng kỳ lạ, tiếng keyboard như một thứ đồ chơi của một đứa trẻ cô đơn ngồi trong gió...
Không biết từ nơi đâu... Giữa cái ngõ nhỏ trong một thành phố ồn ào, chật chội... Một chút lấp lánh hiện ra, không hiểu nó đến từ đâu... đom đóm...
Ca khúc dựa chủ yếu vào tiếng keyboard trong và cao, như một tiếng ngân dài và xa tít tắp... Không chậm và nặng nề như Laeleia, Mea Ta Souloula như một bản thánh ca dành tặng cho một người chết... U ám, thê thảm...
Kết thúc thật đặc biệt, tiếng hòa ca cứ kéo dài mãi cho đến khi trời đổ mưa... Sấm đã vang trên bầu trời, tiếng đàn của đứa trẻ im bặt đi...
Đom đóm ngừng ánh sáng...
Khi đắm chìm trong thứ âm nhạc này... con đom đóm từ đâu bay vào...
Như một vật lạ, trong cái lọ nho nhỏ kia, đom đóm phát sáng, lúc nhanh lúc chậm, đôi khi yếu ớt và im bặt...
EA TEASSE là một kết thúc hoàn hảo...
21 phút tạo cảm giác mình đang tận hưởng những gì còn lại của cuộc sống...
Cũng vì con đom đóm nhỏ kia, khi nghe album này thật ám ảnh... Đã bao năm rồi mới nhìn thấy thứ ánh sáng xanh đặc biệt kia!?
Tiếng guitar chậm dãi và uể oải...
Chỉ cố gắng làm sao kéo dài cuộc đời con đom đóm...
Cả ca khúc là một bản bi hùng thê lương nhất, tiếng guitar cứ thế hòa vào nhau, giống và khác nhau nhưng đều như vậy, ai oán...
55 phút trôi đi sau những tiếng đàn mộc trong cơn gió bão bùng...
Thực ra là chẳng có gì ngoài cái ảm ảnh từ con đom đóm...
Nó xuất hiện và chết đi như một sự kỳ lạ gắn liền với album này...
Không còn phát sáng nữa...
Cầm trên tay ném vào không trung... Trong đêm tối mịt của trời đất... Chẳng còn chút ánh sáng nào...
Có lẽ là nó đã chết thật rồi ............
..........Không đơn thuần là một bài review... đây như một chút gì trải qua trong cuộc đời...
ND
Down:rusfolder.com/33987444
Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012
THE FALL OF EVERY SEASON - Her Withering Petals
MELANCHOLIC BEAUTY DOOM METAL...
Nghe và khóc... khóc rồi lại nghe...
http://www.mediafire.com/?hf8txx2kk1n8g5j
Bài preview của Dongni Filth trên rockpassion :
Nghe và khóc... khóc rồi lại nghe...
http://www.mediafire.com/?hf8txx2kk1n8g5j
Bài preview của Dongni Filth trên rockpassion :
Her Withering Petals là 1 tổ khúc nằm trong 1 demo unreleased của Marius Strand, người tự sáng lập THE FALL OF EVERY SEASON như là 1 project riêng của mình, năm 2004 đánh dấu tiếng tăm cuả tác giả này!
Trước tiên xin nói sơ vài điều về Marius Strand: trước đây anh đã từng chơi cho 2 band khác, là:
* DEAD TROOPER: 1 band thrash, Marius với vị trí là guitar, rồi lại bass, rồi lại là guitar, sau đó rời band lặng lẽ và đến với
* BLACK COMEDY: đây cũng là 1 band thrash, nhưng có fần tinh tế hơn khi kết hợp cả progressive metal. Tuy nhiên cũng ko lâu sau, Marius lại tự ra đi, mang theo nỗi buồn sâu lắng, khó hiểu, người nghệ sỹ cô độc, mộc mạc này bắt tay thành lập project riêng mang tên THE FALL OF EVERY SEASON, 1 cái tên hay lạ thường ngay từ khi đọc đến nó, ở FTOES thì Marius mới thực sự trở lại chính mình...(...)...
Bạn hiểu như thế nào về THE FALL OF EVERY SEASON cũng được...
Từ khi tham gia BLACK COMEDY, chất progressive đã ít nhiều gây ảnh hưởng đến Marius sau này, có lẽ thế...vì với tôi, FTOES với demo 2004 Her Withering Petals mang đậm chất progressive doom metal, với giọng hát trầm, đục, chậm chạm của death metal, tổng thể 1 tổ khúc gồm 3 trường đoạn này ( có 3 part với tổng thời gian 14p22') cực kỳ sâu lắng, đậm chất prog, toát nên vẻ u buồn, 1 chút mệt mỏi nhưng vẻ trog của nội tâm nhiều hơn hẵn.
Mở đầu ca khúc với đoạn accoustic khá là mộc mạc, mộc mạc nhưng tinh tế và có chiều sâu.
Nền guitar khá giằng giựt, nó như là 1 sự cùng cực toát ra trong không gian từ nội tâm của tác giả
Sự đan xen của clean vocal và death vocal (nặng nề, chậm rãi) dấy lên nối buồn nội tâm
Âm nhạc của TFOES đôi lúc mang đậm nỗi buồn, nhưng đôi lúc fản fất nỗi sầu muộn.
Bản chất của dòng nhạc melacholic doom vốn đã như vậy, nhưng cách thể hiện tính mộc mạc từ bản thân con người nghệ sỹ như Marius thì quả thật khá là hiếm thấy. Cái mà tôi thấy càng hay hơn nữa đó chính là được nghe âm nhạc của ONE-MAN BAND, cảm giác nó khác xa với 1 band có line-up đầy đủ, đôi khi thừa thải nữa là khác.
Cảm giác khi nghe nhạc của Marius như thấy Marius là 1 con người sống độc thân, âm nhạc đã nói lên điều đó... cuộc sống với 1 tông màu vàng xám, nó ko xám xịt, mà như là xám vàng, đó là cuộc sốg của Marius
Sự buồn fiền, buồn rã rời nhưg ko mag tính gào xé như depressive
Nghe TFOES bạn như cảm thấy gần gũi với con người nghệ sỹ này, 1 con người nghệ sỹ với tâm hồn sâu lắng, mang vẻ buồn nội tâm bày tỏ trong âm nhạc!
2 bản demo 2004 và 2005 như là hành trag của người nghệ sỹ ấy mang theo bên người vào những buổi chiều buồn
....
A scarlet dress in the wind
Shadows on stumps of once mighty trees
Spread rumours of her presence
Looked into her eyes and took her hand ......
Hãy nghe nhạc của TFOES vào những buổi chiều tà, khi mà bạn bè bạn ko ai gọi điện, khi nhà ko có ai, khi trong fòng 1 mình với ánh nắng chiều vàng úa, ...yên lặng....và nghe Her Withering Petals
....Clouds left the hollow sky,
As it swallowed all its sorrow
Nearly breathless.....
....Drops of autumn fell on trembling leaves,
Red from summer’s departure,
weak from lack of light .....
Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012
ELEGEION - Through the eyes of regret...
Một món quà... một bức họa... một vùng trữ tình...
Hãy để cuốc sống tươi sáng...
Hãy tìm chút nhẹ nhõm...
Còn gì đáng quý hơn...
Một album tuyệt vời... Atmospheric Doom/Gothic...
Dành cho những ai hiền hoà... lãng mạn... buồn nhưng thật đẹp...
Từ:Nguoidien
Download :http://www.mediafire.com/?i6hz9u3k318wgoa
Hãy để cuốc sống tươi sáng...
Hãy tìm chút nhẹ nhõm...
Còn gì đáng quý hơn...
Một album tuyệt vời... Atmospheric Doom/Gothic...
Dành cho những ai hiền hoà... lãng mạn... buồn nhưng thật đẹp...
Từ:Nguoidien
Download :http://www.mediafire.com/?i6hz9u3k318wgoa
Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012
Skumring - De glemte Tider
Extreme Melodic Doom Metal cho đôi người yêu nhau...
Như 1 cuộc tình, luôn bắt đầu bằng sự đẹp đẽ, lãng mạn...
và như 1 cuộc tình... kết thúc bằng khổ đau, tuyệt vọng...
Album đặc biệt nhất trong ngày hôm nay...
Album hay nhất cho nỗi buồn tình yêu...
Download:http://www.mediafire.com/?dm4dxegpmy8i55f
Từ:Nguoidien
Như 1 cuộc tình, luôn bắt đầu bằng sự đẹp đẽ, lãng mạn...
và như 1 cuộc tình... kết thúc bằng khổ đau, tuyệt vọng...
Album đặc biệt nhất trong ngày hôm nay...
Album hay nhất cho nỗi buồn tình yêu...
Download:http://www.mediafire.com/?dm4dxegpmy8i55f
Từ:Nguoidien
Lacrymae Rerum - Chuông gọi hồn ai....
Chuông gọi hồn ai...
Chuông gọi hồn tôi...
Cho bay đi...
..............................................
Vẫn là Doom Metal, một thứ Doom giết người, đưa hồn tôi bay đi thật xa...
Đêm nay khắp nơi trời đổ mưa.
Mưa đau đớn và buồn thảm lắm lắm.
Những tháng ngày tệ nhất từ khi sinh ra đă khiến tôi cạn dần lí trí sống... Thất thểu hàng đêm, mỗi đêm lại kiếm một chốn để nghỉ đôi chân mỏi này, thảm thương...
Lang thang nhưng không chết, cũng không lao vào những vòng xoáy hút người cơ cực vào chốn lầm than, càng không mủi lòng...........
Vẫn đứng đấy, ung dung và chấp nhận....
...
Nhưng cơn mưa xuống...
Như cuốn trôi mọi thứ...
Trong căn phòng ẩm thấp, không còn biết đến thế giới ngoài kia, mặc cho tiếng mưa rơi, mặc cho con người ta lẩm bẩm và thù ghét...
Tôi nghe Lacrymae Rerum với album Mortui Sepeliant Mortuos...
Funeral Doom , đúng vậy, đây là âm nhạc cho người chết, cho cái đám tang và sự khóc than muộn màng...
Mortui Sepeliant Mortuos gồm 3 ca khúc, mỗi ca khúc như một ḍng đời bằng nhau, dài như nhau...
Dài và đầy bi thương...
4 tiếng chuông nhà thờ vang lên một cách năo nề...
Không gian u tối ấy như bước chân lặng lẽ của đoàn người đưa quan tài của người về với chúa...
Tiếng khóc than là tiếng guitar nặng trĩu, tiếng gầm thét đau đớn...
Lacrymae Rerum là one-man band của Chile. Cái đất nước tôi đéo quan tâm đến bao giờ... Nhưng với Lacrymae Rerum, chẳng gì tuyệt hơn... Thứ âm nhạc này như đưa tôi về cái chết thật sự vậy...!
Từng hồi guitar chậm, đôi khi lại ngân lên tiếng piano tang tóc...
Cứ lững thững bước đi, mài bước chân mệt trên thềm ẩm ướt và chẳng c̣n chút sự sống nào...
Không có nhiều band Funeral Doom đưa tâm trạng rõ rệt và ám ảnh đến vậy...
Lacrymae Rerum biến cái thế giới hỗn độn kia thành một cánh rừng nhỏ... Xa xôi chỉ c̣n có ḍng người đang lững thững khóc cho người con của họ... Một viễn cảnh u buồn cho 1 con chiên mang tội... Chúa dung thứ và đưa anh đi... Trong đêm mưa và lạnh lẽo...
Từng hồi sấm vang lên trong cơn đau ấy... Đau đớn thật sự, những tiếng ca không người lái... Những tiếng ca của cha sứ ban phước cho kẻ tội lỗi đă vĩnh viễn rời xa...
Người người đi qua...
...
Khi tiếng sáo vang lên... Tức là em đặt lên ngôi mộ anh một bông hồng......
Khi tiếng thét vang vọng... Người cha đặt lên ngực một cây thánh giá.......
Đời bi thảm lắm người ơi...!!!..........
Giai điệu của album này cũng vậy... Funeral Doom mà, không tươi đẹp gì đâu, chậm vô hồn......
Nhạc của Lacrymae Rerum hay có thánh ca...
Thánh ca thật sự, như người hay nghe ở nhà thờ đấy...
Người có biết cảm giác khi lạc vào chốn hoang vu ấy không... Tức là khi lặng ḿnh lắng nghe một khúc thánh ca...
Tôi đây thả mình mà khóc theo nó... Giọng hát trong album này cứ vang vọng trong tâm hồn héo úa... Tôi như kẻ chết rồi đang lạc lơng, nằm thu mình chật hẹp trong cái quan tài nhỏ... Lắng nghe từng tiếng ca ban phước...
Họ đặt tôi xuống cái hố sâu mà tôi không thể với tay lên được...
Từng cái xẻng hất đống cát xuống......
Ánh sáng đêm đen có gì đâu mà cũng không thể nhìn thấy...
Lạ kỳ thay, chết rồi, mà đến chút ánh sáng cũng không có được...
Kiểu Funeral Doom của Lacrymae Rerum không như Mournful Congregation, không như Skepticism, Thergothorn, 1000 Funerals, Ea...v.v...
Âm thanh thiên chúa được sử dụng rất nhiều...
Đó là những hồi chuông, những câu thánh ca từ giọng nam trầm hay cả giọng nữ cao, và ngay cả những hồi guitar nặng trĩu...
Thực chất tôi viết cái đéo ǵ cũng chịu...
Dạo này tôi hay viết ra giấy cái cảm xúc của ḿnh, thời của đời cô đơn, viết như 1 cuốn tiểu thuyết vậy...
Còn đêm nay, Lacrymae Rerum, là khúc ca cho tôi được mường tương 1 cách rõ rệt nhất về những gì người ta gọi là đám ma, về những gì mà người ta hay mong khi được chết......
Chả có gì hơn ngoài chút ái ân của người còn sống...
Mưa như không thể tạnh nổi...
Khi mà đám tang còn chưa kết thúc...
Khi mà cuộc đời còn chưa ngă ngũ...
Những phút cuối là khi trời nổi băo thật sự...
Cuốn phăng đi mọi thứ... Cuốn đi cả tình thương nhỏ mọn mà người đời ban cho hắn...
Hắn như bừng tỉnh khi mưa đổ trên quan tài...
Ánh chớp hiện lên khắp nơi...
Ca khúc cuối có những khúc ca như khải hoàn... Như đánh vật với nỗi đau của hắn...
Trời thương...
Hắn vẫn chết trong nhẹ nhàng...............
.................nhẹ nhàng....
..........................
Với tôi thì Lacrymae Rerum đích thị là Funeral Doom, vì Funeral ở đây xuất hiện như đúng nghĩa của nó... cả nghĩa đen và nghĩa bóng.........
.........................
..............
? - 30 tháng 3 năm 2008.
Từ 1 bạn trên Life Is Pain
Download:http://www.mediafire.com/?isiu6zx2cgdh8x7
Chuông gọi hồn tôi...
Cho bay đi...
..............................................
Vẫn là Doom Metal, một thứ Doom giết người, đưa hồn tôi bay đi thật xa...
Đêm nay khắp nơi trời đổ mưa.
Mưa đau đớn và buồn thảm lắm lắm.
Những tháng ngày tệ nhất từ khi sinh ra đă khiến tôi cạn dần lí trí sống... Thất thểu hàng đêm, mỗi đêm lại kiếm một chốn để nghỉ đôi chân mỏi này, thảm thương...
Lang thang nhưng không chết, cũng không lao vào những vòng xoáy hút người cơ cực vào chốn lầm than, càng không mủi lòng...........
Vẫn đứng đấy, ung dung và chấp nhận....
...
Nhưng cơn mưa xuống...
Như cuốn trôi mọi thứ...
Trong căn phòng ẩm thấp, không còn biết đến thế giới ngoài kia, mặc cho tiếng mưa rơi, mặc cho con người ta lẩm bẩm và thù ghét...
Tôi nghe Lacrymae Rerum với album Mortui Sepeliant Mortuos...
Funeral Doom , đúng vậy, đây là âm nhạc cho người chết, cho cái đám tang và sự khóc than muộn màng...
Mortui Sepeliant Mortuos gồm 3 ca khúc, mỗi ca khúc như một ḍng đời bằng nhau, dài như nhau...
Dài và đầy bi thương...
4 tiếng chuông nhà thờ vang lên một cách năo nề...
Không gian u tối ấy như bước chân lặng lẽ của đoàn người đưa quan tài của người về với chúa...
Tiếng khóc than là tiếng guitar nặng trĩu, tiếng gầm thét đau đớn...
Lacrymae Rerum là one-man band của Chile. Cái đất nước tôi đéo quan tâm đến bao giờ... Nhưng với Lacrymae Rerum, chẳng gì tuyệt hơn... Thứ âm nhạc này như đưa tôi về cái chết thật sự vậy...!
Từng hồi guitar chậm, đôi khi lại ngân lên tiếng piano tang tóc...
Cứ lững thững bước đi, mài bước chân mệt trên thềm ẩm ướt và chẳng c̣n chút sự sống nào...
Không có nhiều band Funeral Doom đưa tâm trạng rõ rệt và ám ảnh đến vậy...
Lacrymae Rerum biến cái thế giới hỗn độn kia thành một cánh rừng nhỏ... Xa xôi chỉ c̣n có ḍng người đang lững thững khóc cho người con của họ... Một viễn cảnh u buồn cho 1 con chiên mang tội... Chúa dung thứ và đưa anh đi... Trong đêm mưa và lạnh lẽo...
Từng hồi sấm vang lên trong cơn đau ấy... Đau đớn thật sự, những tiếng ca không người lái... Những tiếng ca của cha sứ ban phước cho kẻ tội lỗi đă vĩnh viễn rời xa...
Người người đi qua...
...
Khi tiếng sáo vang lên... Tức là em đặt lên ngôi mộ anh một bông hồng......
Khi tiếng thét vang vọng... Người cha đặt lên ngực một cây thánh giá.......
Đời bi thảm lắm người ơi...!!!..........
Giai điệu của album này cũng vậy... Funeral Doom mà, không tươi đẹp gì đâu, chậm vô hồn......
Nhạc của Lacrymae Rerum hay có thánh ca...
Thánh ca thật sự, như người hay nghe ở nhà thờ đấy...
Người có biết cảm giác khi lạc vào chốn hoang vu ấy không... Tức là khi lặng ḿnh lắng nghe một khúc thánh ca...
Tôi đây thả mình mà khóc theo nó... Giọng hát trong album này cứ vang vọng trong tâm hồn héo úa... Tôi như kẻ chết rồi đang lạc lơng, nằm thu mình chật hẹp trong cái quan tài nhỏ... Lắng nghe từng tiếng ca ban phước...
Họ đặt tôi xuống cái hố sâu mà tôi không thể với tay lên được...
Từng cái xẻng hất đống cát xuống......
Ánh sáng đêm đen có gì đâu mà cũng không thể nhìn thấy...
Lạ kỳ thay, chết rồi, mà đến chút ánh sáng cũng không có được...
Kiểu Funeral Doom của Lacrymae Rerum không như Mournful Congregation, không như Skepticism, Thergothorn, 1000 Funerals, Ea...v.v...
Âm thanh thiên chúa được sử dụng rất nhiều...
Đó là những hồi chuông, những câu thánh ca từ giọng nam trầm hay cả giọng nữ cao, và ngay cả những hồi guitar nặng trĩu...
Thực chất tôi viết cái đéo ǵ cũng chịu...
Dạo này tôi hay viết ra giấy cái cảm xúc của ḿnh, thời của đời cô đơn, viết như 1 cuốn tiểu thuyết vậy...
Còn đêm nay, Lacrymae Rerum, là khúc ca cho tôi được mường tương 1 cách rõ rệt nhất về những gì người ta gọi là đám ma, về những gì mà người ta hay mong khi được chết......
Chả có gì hơn ngoài chút ái ân của người còn sống...
Mưa như không thể tạnh nổi...
Khi mà đám tang còn chưa kết thúc...
Khi mà cuộc đời còn chưa ngă ngũ...
Những phút cuối là khi trời nổi băo thật sự...
Cuốn phăng đi mọi thứ... Cuốn đi cả tình thương nhỏ mọn mà người đời ban cho hắn...
Hắn như bừng tỉnh khi mưa đổ trên quan tài...
Ánh chớp hiện lên khắp nơi...
Ca khúc cuối có những khúc ca như khải hoàn... Như đánh vật với nỗi đau của hắn...
Trời thương...
Hắn vẫn chết trong nhẹ nhàng...............
.................nhẹ nhàng....
..........................
Với tôi thì Lacrymae Rerum đích thị là Funeral Doom, vì Funeral ở đây xuất hiện như đúng nghĩa của nó... cả nghĩa đen và nghĩa bóng.........
.........................
..............
? - 30 tháng 3 năm 2008.
Từ 1 bạn trên Life Is Pain
Download:http://www.mediafire.com/?isiu6zx2cgdh8x7
Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012
MOURNFUL CONGREGATION - An Epic Dream Of Desire
Sao nói hết lời về ban nhạc này đây. Có lẽ không thể gặp được band funeral doom nào mang nỗi buồn đến chân thành như vậy.
Mấy ai nghe Funeral Doom vào lúc bình minh không?...
Sáng nay. Một mình. Xung quanh im bặt.
Ngày hôm nay có nắng.
Thời tiết trong sáng hơn gấp nhiều lần so với hôm qua... hôm kia...
Nhưng trong tôi thì không như vậy.
Tôi bắt đầu 1 ngày có vẻ đẹp bình thường ấy bằng "An Epic Dream Of Desire" của Mournful Congregation.
Mournful Congregation không nặng nề cảm xúc, không đau đớn quằn quại như các band Funeral Doom hay Doom thông thường khác....
Sullen Soul:
Nỗi buồn trong nhạc của M.C không hề giống kiểu như Uaral hay My Dying Bride.
Tôi cảm nhận được trong đó là 1 nỗi buồn của 1 người đàn ông cô đơn, số phận hẩm hiu, rượu đưa anh vào nỗi buồn đầy nước mắt, tiếng acoustic và tiếng guitar riff chậm không tưởng là đặc trưng lớn nhất của nhạc M.C
Nhạc của M.C buồn bã thật sự, không đơn giản và dễ nhận ra như các band doom khác, không cầu kỳ và quá nhiều giai điệu, M.C nhẹ nhàng đưa ta chìm vào sự kiệt quệ của tâm hồn.
Đúng là tồi tàn và tàn lụi trong nhạc của Mournful Congregation...
?
Lắng nghe và cảm nhận 1 cách thật sự thì không có nỗi buồn nào lại chân thành, mộc mạc như Mournful Congregation. Đúng vậy, không thể so sánh M.C với Uaral được, dù có acoustic, thật sự thì với tôi, Uaral là nỗi buồn dành cho đàn bà con gái, với Mounrful Congregation, không hề điên dại quá đau đớn kiệt quệ như Loss, không ảo tưởng ngập tràn như Longing For Dawn, không mê man khó hiểu như Nadja, không cầu kỳ diêm dúa như Baroness hay Sludge nói chung, Mournful Congregation dành cho những người nghệ sĩ trầm cảm và mộc mạc, đơn giản...
Đúng vậy...
Mournful Congregation là sự hiện thân cho những người có vẻ bề ngoài khô khan, nhạt nhẽo, mộc mạc, đơn giản nhưng bên trong là cả một tâm hồn nặng trĩu những tâm sự, một con người chân thành, lãng mạn với cây đàn mộc, ủ rũ với vẻ chậm rãi và nặng nề của mái tóc dài và đôi mắt suy sụp...
Nhìn vào Mournful Congregation, nhìn vào những bìa cover, những cái tên của ca khúc... ai dám hình dung vẻ buồn phiền đằng sau nó ?...
An Epic Dream Of Desire sẽ mãi là phát hành xuất sắc nhất của Funeral Doom.
Định nghĩa cho họ, Funeral Doom ở đây đã được cảm hoá, nỗi u buồn trong demo ấy không ép buộc anh "chìm" mình xuống, càng không muốn anh tự tử. Đó là một Funeral Doom dìu bước anh đi trên con đường u uất. Nhưng là thanh công chứ không phải thất bại. Nó đưa anh ra khỏi con đường đau buồn đó.
Với cảm nhận của tôi là vậy.
Khi lắng nghe Mournful Congregation. Tôi bị cuốn vào từng tiếng đàn acoustic hết sức mộc mạc, hay những tiếng guitar riff chậm chạp nhưng không hề nặng nề, nó nhẹ nhàng hơn nhiều so với những gì trái tim ta đang hứng chịu...
Âm nhạc của Mournful Congregation tạo dựng 1 bầu không gian tan hoang, ảm đạm xung quanh ta. Cách nghe hợp lý nhất cho một người có tâm trạng bình thường đối với M.C là hãy chọn một địa điểm mang nặng dấu ấn của hoài cổ, hay sự tan hoang đổ nát... Hay 1 chiều lặng lẽ tang thương...
Với tôi hay nhiều người khác... Nghe Mournful Congregation ở đâu cũng vậy mà thôi... Nỗi buồn nhẹ nhàng về với ta. Nhưng không khóc, không cào cấu, không hiện ra những ý nghĩ điên dại. Mournful Congregation như một cách để đem về cho ta kỷ niệm buồn. Để nhớ về nó. Để cảm thấy ta đang trống rỗng...
AN EPIC DREAM OF DESIRE có 3 ca khúc và cả demo chỉ dài có 31 phút.
Nhưng đó là 31 phút mà con người thật sẽ về với anh.
Vì đó là một nỗi buồn chân thành, mộc mạc...
Nhiều khi, tôi nghe Mournful Congregation hay ở đây là An Epic Dream Of Desire là để lấy lại cái cảm giác "bình yên" cho mình.
Nhưng để cảm nhận được chân thật âm nhạc của Mournful Congregation...
Hãy tự nhận mình là 1 người lãng mạn, chân thành... có thể là khô khan, lập dị...
Âm nhạc của Mournful Congregation dường như không có điểm nhấn nào hết ngoài những đoạn acoustic để đưa người nghe về với sự mộc mạc và tan hoang mà thôi.
Ở demo này cũng vậy... Nhưng thực ra 31 phút của nó lại khép lại bằng những âm thanh keyboard mà người ta đôi khi cho nó là âm thanh của sự trong sáng...
Ừ ở đây cũng như vậy...
Đoạn keyboard đó đưa người nghe về với đời thường, hay về với con đường mà họ đang đi... Nhưng ai ngờ đâu, cái kỷ niệm buồn trong ký ức mà Mournful Congregation mang lại thì biết bao giờ mới xoá tan được cơ chứ?...
Từ:Nguoidien
Download:rusfolder.com/33973028
Mấy ai nghe Funeral Doom vào lúc bình minh không?...
Sáng nay. Một mình. Xung quanh im bặt.
Ngày hôm nay có nắng.
Thời tiết trong sáng hơn gấp nhiều lần so với hôm qua... hôm kia...
Nhưng trong tôi thì không như vậy.
Tôi bắt đầu 1 ngày có vẻ đẹp bình thường ấy bằng "An Epic Dream Of Desire" của Mournful Congregation.
Mournful Congregation không nặng nề cảm xúc, không đau đớn quằn quại như các band Funeral Doom hay Doom thông thường khác....
Sullen Soul:
Nỗi buồn trong nhạc của M.C không hề giống kiểu như Uaral hay My Dying Bride.
Tôi cảm nhận được trong đó là 1 nỗi buồn của 1 người đàn ông cô đơn, số phận hẩm hiu, rượu đưa anh vào nỗi buồn đầy nước mắt, tiếng acoustic và tiếng guitar riff chậm không tưởng là đặc trưng lớn nhất của nhạc M.C
Nhạc của M.C buồn bã thật sự, không đơn giản và dễ nhận ra như các band doom khác, không cầu kỳ và quá nhiều giai điệu, M.C nhẹ nhàng đưa ta chìm vào sự kiệt quệ của tâm hồn.
Đúng là tồi tàn và tàn lụi trong nhạc của Mournful Congregation...
?
Lắng nghe và cảm nhận 1 cách thật sự thì không có nỗi buồn nào lại chân thành, mộc mạc như Mournful Congregation. Đúng vậy, không thể so sánh M.C với Uaral được, dù có acoustic, thật sự thì với tôi, Uaral là nỗi buồn dành cho đàn bà con gái, với Mounrful Congregation, không hề điên dại quá đau đớn kiệt quệ như Loss, không ảo tưởng ngập tràn như Longing For Dawn, không mê man khó hiểu như Nadja, không cầu kỳ diêm dúa như Baroness hay Sludge nói chung, Mournful Congregation dành cho những người nghệ sĩ trầm cảm và mộc mạc, đơn giản...
Đúng vậy...
Mournful Congregation là sự hiện thân cho những người có vẻ bề ngoài khô khan, nhạt nhẽo, mộc mạc, đơn giản nhưng bên trong là cả một tâm hồn nặng trĩu những tâm sự, một con người chân thành, lãng mạn với cây đàn mộc, ủ rũ với vẻ chậm rãi và nặng nề của mái tóc dài và đôi mắt suy sụp...
Nhìn vào Mournful Congregation, nhìn vào những bìa cover, những cái tên của ca khúc... ai dám hình dung vẻ buồn phiền đằng sau nó ?...
An Epic Dream Of Desire sẽ mãi là phát hành xuất sắc nhất của Funeral Doom.
Định nghĩa cho họ, Funeral Doom ở đây đã được cảm hoá, nỗi u buồn trong demo ấy không ép buộc anh "chìm" mình xuống, càng không muốn anh tự tử. Đó là một Funeral Doom dìu bước anh đi trên con đường u uất. Nhưng là thanh công chứ không phải thất bại. Nó đưa anh ra khỏi con đường đau buồn đó.
Với cảm nhận của tôi là vậy.
Khi lắng nghe Mournful Congregation. Tôi bị cuốn vào từng tiếng đàn acoustic hết sức mộc mạc, hay những tiếng guitar riff chậm chạp nhưng không hề nặng nề, nó nhẹ nhàng hơn nhiều so với những gì trái tim ta đang hứng chịu...
Âm nhạc của Mournful Congregation tạo dựng 1 bầu không gian tan hoang, ảm đạm xung quanh ta. Cách nghe hợp lý nhất cho một người có tâm trạng bình thường đối với M.C là hãy chọn một địa điểm mang nặng dấu ấn của hoài cổ, hay sự tan hoang đổ nát... Hay 1 chiều lặng lẽ tang thương...
Với tôi hay nhiều người khác... Nghe Mournful Congregation ở đâu cũng vậy mà thôi... Nỗi buồn nhẹ nhàng về với ta. Nhưng không khóc, không cào cấu, không hiện ra những ý nghĩ điên dại. Mournful Congregation như một cách để đem về cho ta kỷ niệm buồn. Để nhớ về nó. Để cảm thấy ta đang trống rỗng...
AN EPIC DREAM OF DESIRE có 3 ca khúc và cả demo chỉ dài có 31 phút.
Nhưng đó là 31 phút mà con người thật sẽ về với anh.
Vì đó là một nỗi buồn chân thành, mộc mạc...
Nhiều khi, tôi nghe Mournful Congregation hay ở đây là An Epic Dream Of Desire là để lấy lại cái cảm giác "bình yên" cho mình.
Nhưng để cảm nhận được chân thật âm nhạc của Mournful Congregation...
Hãy tự nhận mình là 1 người lãng mạn, chân thành... có thể là khô khan, lập dị...
Âm nhạc của Mournful Congregation dường như không có điểm nhấn nào hết ngoài những đoạn acoustic để đưa người nghe về với sự mộc mạc và tan hoang mà thôi.
Ở demo này cũng vậy... Nhưng thực ra 31 phút của nó lại khép lại bằng những âm thanh keyboard mà người ta đôi khi cho nó là âm thanh của sự trong sáng...
Ừ ở đây cũng như vậy...
Đoạn keyboard đó đưa người nghe về với đời thường, hay về với con đường mà họ đang đi... Nhưng ai ngờ đâu, cái kỷ niệm buồn trong ký ức mà Mournful Congregation mang lại thì biết bao giờ mới xoá tan được cơ chứ?...
Từ:Nguoidien
Download:rusfolder.com/33973028
ATARAXIE - vượt qua khổ cực... và lo âu...
Funeral and Depressive Doom...
Dòng nhạc hủy diệt tâm hồn...
Viết review cho những album Funeral Doom thật vô cảm...
Âm nhạc nặng nề, chậm chạm... Vậy mà sao lại cứa sâu vào tâm hồn đến vậy...
ATARAXIE là một ban nhạc Funeral Doom đến từ Paris, Pháp.
Nói Ataraxie là 1 band Funeral Doom cũng không hẳn chính xác, âm nhạc của Ataraxie ảnh hưởng My Dying Bride rất rất nhiều, guitar chậm chạp đầy giai điệu, xen lẫn những tiếng gẩy nhẹ nhàng... Tuy vậy...
Với 1 tâm hồn và thể xác đầy khổ đau... Âm nhạc thật tàn bạo, mỗi khi nghe headphone, nhắm mắt lại, dường như cả thế giới chỉ còn mỗi mình ta và những nốt nhạc khổ đau này...
ATARAXIE và tuyệt phẩm extreme funeral doom... Slow Transcending Agony
Cả album là một khúc hát khô cằn... Nặng nề, đầy khắc khoải...Dòng nhạc hủy diệt tâm hồn...
Viết review cho những album Funeral Doom thật vô cảm...
Âm nhạc nặng nề, chậm chạm... Vậy mà sao lại cứa sâu vào tâm hồn đến vậy...
ATARAXIE là một ban nhạc Funeral Doom đến từ Paris, Pháp.
Nói Ataraxie là 1 band Funeral Doom cũng không hẳn chính xác, âm nhạc của Ataraxie ảnh hưởng My Dying Bride rất rất nhiều, guitar chậm chạp đầy giai điệu, xen lẫn những tiếng gẩy nhẹ nhàng... Tuy vậy...
Với 1 tâm hồn và thể xác đầy khổ đau... Âm nhạc thật tàn bạo, mỗi khi nghe headphone, nhắm mắt lại, dường như cả thế giới chỉ còn mỗi mình ta và những nốt nhạc khổ đau này...
ATARAXIE và tuyệt phẩm extreme funeral doom... Slow Transcending Agony
Khi nghe ta không còn đủ sức lực để cảm nhận đâu là điểm dừng của mỗi ca khúc, nó cứ thế trôi và đôi khi tự dưng im bặt lại đầy vội vã và sợ hãi...
Âm nhạc khởi nguồn từ nỗi đau tâm hồn, nghe nó và cảm nhận ư... chỉ còn cách cúi gằm xuống đất, nhắm mắt lại...
Đôi khi vocal cất lên như gào xé mọi thứ, cũng đôi khi vocal cất lên như thể người hát đang muốn giải thoát chình mình, hét thật to giữa một nơi không người...
Trong cái khoảng không gian chật hẹp, ghò bó, âm nhạc như nghẹn trong cổ họng thì bùng lên... quật khởi... Guitar và trống bỗng nhiên điên loạn như chính cảm xúc của một người ở bước đường cùng...
"Những tháng ngày, những đêm... không tình thương... mệt lử...
Những đêm ấy... nước mắt trào hết ra...
Sau bao lâu che dấu..."
Những đoạn nhạc trong track3 "L'Ataraxie" khiến chính nước mắt ta chảy ra...
Guitar gẩy nhẹ nhàng, nhưng kỳ lạ thay, không gian xa tít tắp, nó vang vọng và trôi nhẹ đi khắp nơi...
Để rồi sự điên dại của ca khúc nhấn chìm trong tiếng thét hoang dại...
Thật sự là một khoảng thời gian kinh hãi... Guitar vẫn gẩy nhẹ nhàng, rồi guitar lead, trống êm đềm... vậy sao giọng hát lại đau đớn đến vậy...
"Nhắm mắt lại... quên đi nỗi buồn...
Nhưng sao... nước mắt vẫn cứ tuôn... máu vẫn chảy...
Tâm hồn, thể xác đang rời xa tôi...
Chỉ còn lại nỗi khổ đau..."
Track 4 cũng là 1 tuyệt phẩm không thể nào buồn hơn...
Không 1 chút điên dại... Không 1 chút ... dù chỉ 1 chút...
Mọi thứ đè nặng lên... Dẫu nhẹ nhàng nhưng thật nghiệt ngã...
Album khép lại trong 1 ca khúc có phần khô khan...
Bởi nó bắt đầu quá dữ dội... Another Day of Despondency...
Rồi lại đến 1 khoảng thời gian... Không gian nặng nề chật hẹp...
Một ca khúc đặc biệt và khác mọi ca khúc khác...
Những phút cuối hoàn toàn chiếm lĩnh bởi Black Metal... Một thứ âm nhạc để giải thoát cho sự đau khổ...
Sự điên dại dường như là để chấm dứt cho một số phận...
Rồi sẽ ra sao... khi mọi thứ trở nên im bặt... tiếng gió hiu quạnh khép lại album này...
Những nốt nhạc này đã nhấn chìm tôi...
Khổ đau... Buồn và tuyệt vọng...
Từ:nguoidien
Hãy quên đi cuộc sống...
http://www.mediafire.com/?j21onh4jrts9b82
Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012
FUNERAL DOOM !!!
Doom được biết đến là dòng nhạc lề mề, chậm chạp... thì Funeral Doom còn lề mê, chậm chạp gấp nhiều lần!....
Theo em, Phần Lan là đất nước đầu tiên có những band Funeral Doom hoàn chỉnh. Nhưng sự khởi đầu của Funeral Doom có lẽ bắt nguồn từ lối chơi Death/Doom lề mề của My Dying Bride (Anh Quốc).
Sự kết hợp Death, Doom là chủ đạo, âm thanh ai oán của Drone Metal, 1 chút ambient, noise, 1 chút kỳ quặc của Sludge hay Stoner... chính là Funeral Doom.!
Trong mọi đĩa Funeral Doom đã nghe, album phát hành sớm nhất trong số đó có lẽ là "Fhtagn nagh Yog-Sothoth" (demo 1991) của THERGOTHON. Ban nhạc đến từ Phần Lan.
Đây chính là sự khởi đầu hoàn hảo cho những ai muốn tìm hiểu Funeral Doom, những đoạn solo day dứt, vocal growl (noise), những giây phút thả nhẹ trên nền guitar êm đềm, drum chậm chạp...
FUNERAL DOOM phát triển mạnh ở Châu Âu, và thời điểm phát triển mạnh là vào những năm cuối thế kỷ 20.
Châu Âu, tập trung là Phần lan, Pháp, Đức là những nước có nhiều band Funeral Doom đình đám. Ở các châu lục khác, ngoài Úc, Nam Mĩ là vùng đất của Doom Metal, những ban đến từ Chile, Peru, Colombia, Brazil.
FUNERAL DOOM là dòng nhạc của người tuyệt vọng, của sự chán nản, u sầu, ai oán. Âm nhạc Funeral Doom cũng vậy, nặng nề và chậm kinh khủng.
Trên thế giới hiện nay có khoảng 250-300 band Funeral Doom. Em đoán ở tầm đấy...
Funeral Doom thực ra phải là dòng nhạc cực kỳ chậm chạp, cực kỳ lề mề, ai oán. Và nó đáng nhẽ phải là dòng nhạc khó nghe nhất trong mọi dòng nhạc! Số band chơi Funeral Doom theo định nghĩa đó không nhiều cho lắm.
Khi khen một ban Funeral Doom hay thì đó chính là dấu hiệu cho sự lề mệ, chậm chạp, ai oán bội phần của band đó.
Những ban Funeral Doom có thể nghe đi nghe lại nhiều lần mà không thể nắm bắt được nó, không thể nhớ được âm nhạc của nó có khá nhiều...
Wormphlegm đến từ Phần Lan có review cao ngất ngưởng. Nghe 1 bản nhạc Funeral Doom dài 33 phút thật khó nuốt...
Luẩn quẩn, kỳ lạ, ai oán, day dứt... là những điều có thể thốt lên khi nghe!
Thực ra những band có tính Dark Ambient/Ambient Funeral Doom mới thật sự khó nghe và đáng kinh sợ...
Hay coi họ như kiểu Emotional Funeral Doom, âm thanh xa xăm tột độ, thi thoảng trên cái nền ai oán hiện lên tiếng ngân nga ẩn hiện của nữ tu sĩ hay tiếng chuông thê lương của nhà thờ cổ...
Voice Transmissions with the Deceased đến từ Chile là 1 ví dụ cho các band Nam Mĩ. Chậm là đặc điểm, u ám là tính chất, chết chóc là bản chất...
LAKE OF DEPRESSION là ban Funeral Doom của PANAMA! Một ban nhạc tởm, chậm ngang ngửa cái band đến từ Chile, nhưng độc nhất vô nhị, âm nhạc của LAKE OF DEPRESSION như 1 cái kèn thổi trong màn đêm dưới bầu trời không 1 ánh trăng, không 1 ông sao... Ám ảnh và sợ hãi.
Comatose Vigil đến từ Nga là ban Funeral Doom đáng sợ... Âm nhạc của band có lẽ không thể dành cho những ai đang yêu đời, sự thê thảm trong lối chơi guitar, thỉnh thoảng từ phía xa xăm nào đó vang lên tiếng đàn keyboard hay tiếng gió hiu quạnh. Điều đáng nói là độ "chua" của nó, chua chát, chua cay... Nhưng giai điệu thì hay đeo' chịu...
Nghe EA Teasse của EA sẽ hiểu rõ tâm linh (....)....
Nghe TYRANNY sẽ cảm tưởng sự khổ hạnh trong tâm thức...
Những band Funeral Doom đáng sợ nên xuất hiện ở những đám tang... để chia buồn số phận của người chết...
THE FUNERAL ORCHESTRA sẽ làm mọi thành viên trong gia đình người chết thỏa mãn....
EVOKEN, AUSTERITY, DICTATOR...
Có những band Funeral Doom dễ nghe hơn 1 chút... Dù tốc độ, lối chơi và ca từ vẫn vậy! Một số website gọi đó là Funeral Death Doom
MOURNFUL CONGREGATION là ban nhạc đỉnh cao của Úc! Hình dung rằng trên nền guitar sầu thảm ngàn lần, trên tiếng khóc trần gian lại được vỗ về bằng những tiếng guitar acoustic như hạt mưa mùa hạ...
Hay DOOMVS của Thụy Điển, lưu luyến và ngân nga... Sẽ lâu nữa mới được nghe 1 album như Aeternum Vale, truyền cảm...
CONSUMMATUM EST của Italy và FUNERAL của NaUy là ban 2 Funeral Doom/Gothic tuyệt vời nhất (thực ra vì kết hợp giữa Funeral Doom và Gothic... hình như mới chỉ 2 có band này) đỉnh cao trên nền guitar uất ức lại là giọng nữ ngọt ngào, đôi lúc lại chua chát...
Autumnia (Ukraina), Aurahiemis (Chile), Esoteric (UK), Abske Fides (Brazil), Deep Well of Horror (Italy), Ataraxie (France), Celestiial (USA)... là những band như vậy và không thể bỏ qua!!!
SKEPTICISM và FOREST STREAM chơi khá giống nhau, Funeral Doom giàu giai điệu, lối chơi không quá chậm, thanh thoát và day dứt! Hai band này đều đỉnh cao hết mức, vượt qua cả mức quy định, Skepticism chơi raw, thu âm tồi nhưng FOREST STREAM thì khác, chơi tuyệt vời!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
SHAPE OF DESPAIR là band Funeral Doom ái ân (!), hiền lành nhân từ giả tạo... Shape of Despair lại là ban nhạc Phần Lan, khá dễ nghe và nhiều cảm xúc. Angel Of Distress xứng đáng là 1 trong những album Melodic Funeral Doom hay nhất!
MONOLITHE của Pháp là band Melodic/Atmospheric Funeral Doom đỉnh cao khác!!! Mọi album chỉ có 1 track dài lê thê duy nhất nhưng chính vì nó là Melodic/Atmospheric nên thật quyến rũ và lôi kéo ta chìm vào 1 tiếng đồng hồ như kéo dài vạn năm vậy ^^...
Có nhiều band chơi kết hợp giữa Funeral Doom và Black Metal tạo ra thứ âm nhạc gọi là Depressive Funeral Doom...
Đầu tiên phải kể đến NORTT của Đan Mạch. Giai điệu, phong cách Ambient, lối chơi lặp đi lặp lại của Depressive Black... Sự chậm chạp gằn gọc của Funeral Doom.
FUNERAL MOURNING, 1000 FUNERALS, ELYSIAN BLAZE... là những ban nhạc cả đời sẽ chỉ gặp 1 lần!!!
Đừng bỏ qua nó!!!
DOOM/DEATH tạm coi là đứa con của Funeral Doom dù có thể nó có trước Funeral Doom (!?).......
MY SHAMEFUL (đến từ Phần Lan) là ban nhạc đỉnh của đỉnh!!! Chậm chạp vẫn là thứ vốn có của nó nhưng nặng nề và day dứt như vậy thì thật hiếm! "Of All the Wrong Things" xứng đáng là tuyệt tác của nhân loại!
LOSS (USA) là ban nhạc có tuyệt phẩm kinh dị nhất! "LIFE WITHOUT HOPE... DEATH WITHOUT REASON" - Cut Up!!! Depressed & Alone!!! Không thể hình dung khi cái chết cận kề thì hãy nghe ca khúc này!
Còn vô số band Doom/Death khác nhưng khôg nhiều band tempo lại chậm và nặng nề mang dấu ấn của Funeral Doom trong nó...
***************
Funeral Doom nói chung là dòng nhạc khó định nghĩa ở 1 chừng mừng nào đó...
Nó tất nhiên khó nghe, khó cảm nhận hơn nhiều dòng nhạc khác.
Funeral Doom tất nhiên là nói về cái chết là chính, sự tuyệt vọng, đau khổ, nỗi buồn ngàn năm...
Funeral Doom là dòng nhạc dành cho đám tang... Nhưng nhiều ban nhạc không cho phép làm điều đó... họ chơi nhạc giúp cho con người đến được đám tang... của chính mình.......................................
Từ:Nguoidien
Theo em, Phần Lan là đất nước đầu tiên có những band Funeral Doom hoàn chỉnh. Nhưng sự khởi đầu của Funeral Doom có lẽ bắt nguồn từ lối chơi Death/Doom lề mề của My Dying Bride (Anh Quốc).
Sự kết hợp Death, Doom là chủ đạo, âm thanh ai oán của Drone Metal, 1 chút ambient, noise, 1 chút kỳ quặc của Sludge hay Stoner... chính là Funeral Doom.!
Trong mọi đĩa Funeral Doom đã nghe, album phát hành sớm nhất trong số đó có lẽ là "Fhtagn nagh Yog-Sothoth" (demo 1991) của THERGOTHON. Ban nhạc đến từ Phần Lan.
Đây chính là sự khởi đầu hoàn hảo cho những ai muốn tìm hiểu Funeral Doom, những đoạn solo day dứt, vocal growl (noise), những giây phút thả nhẹ trên nền guitar êm đềm, drum chậm chạp...
FUNERAL DOOM phát triển mạnh ở Châu Âu, và thời điểm phát triển mạnh là vào những năm cuối thế kỷ 20.
Châu Âu, tập trung là Phần lan, Pháp, Đức là những nước có nhiều band Funeral Doom đình đám. Ở các châu lục khác, ngoài Úc, Nam Mĩ là vùng đất của Doom Metal, những ban đến từ Chile, Peru, Colombia, Brazil.
FUNERAL DOOM là dòng nhạc của người tuyệt vọng, của sự chán nản, u sầu, ai oán. Âm nhạc Funeral Doom cũng vậy, nặng nề và chậm kinh khủng.
Trên thế giới hiện nay có khoảng 250-300 band Funeral Doom. Em đoán ở tầm đấy...
Funeral Doom thực ra phải là dòng nhạc cực kỳ chậm chạp, cực kỳ lề mề, ai oán. Và nó đáng nhẽ phải là dòng nhạc khó nghe nhất trong mọi dòng nhạc! Số band chơi Funeral Doom theo định nghĩa đó không nhiều cho lắm.
Khi khen một ban Funeral Doom hay thì đó chính là dấu hiệu cho sự lề mệ, chậm chạp, ai oán bội phần của band đó.
Những ban Funeral Doom có thể nghe đi nghe lại nhiều lần mà không thể nắm bắt được nó, không thể nhớ được âm nhạc của nó có khá nhiều...
Wormphlegm đến từ Phần Lan có review cao ngất ngưởng. Nghe 1 bản nhạc Funeral Doom dài 33 phút thật khó nuốt...
Luẩn quẩn, kỳ lạ, ai oán, day dứt... là những điều có thể thốt lên khi nghe!
Thực ra những band có tính Dark Ambient/Ambient Funeral Doom mới thật sự khó nghe và đáng kinh sợ...
Hay coi họ như kiểu Emotional Funeral Doom, âm thanh xa xăm tột độ, thi thoảng trên cái nền ai oán hiện lên tiếng ngân nga ẩn hiện của nữ tu sĩ hay tiếng chuông thê lương của nhà thờ cổ...
Voice Transmissions with the Deceased đến từ Chile là 1 ví dụ cho các band Nam Mĩ. Chậm là đặc điểm, u ám là tính chất, chết chóc là bản chất...
LAKE OF DEPRESSION là ban Funeral Doom của PANAMA! Một ban nhạc tởm, chậm ngang ngửa cái band đến từ Chile, nhưng độc nhất vô nhị, âm nhạc của LAKE OF DEPRESSION như 1 cái kèn thổi trong màn đêm dưới bầu trời không 1 ánh trăng, không 1 ông sao... Ám ảnh và sợ hãi.
Comatose Vigil đến từ Nga là ban Funeral Doom đáng sợ... Âm nhạc của band có lẽ không thể dành cho những ai đang yêu đời, sự thê thảm trong lối chơi guitar, thỉnh thoảng từ phía xa xăm nào đó vang lên tiếng đàn keyboard hay tiếng gió hiu quạnh. Điều đáng nói là độ "chua" của nó, chua chát, chua cay... Nhưng giai điệu thì hay đeo' chịu...
Nghe EA Teasse của EA sẽ hiểu rõ tâm linh (....)....
Nghe TYRANNY sẽ cảm tưởng sự khổ hạnh trong tâm thức...
Những band Funeral Doom đáng sợ nên xuất hiện ở những đám tang... để chia buồn số phận của người chết...
THE FUNERAL ORCHESTRA sẽ làm mọi thành viên trong gia đình người chết thỏa mãn....
EVOKEN, AUSTERITY, DICTATOR...
Có những band Funeral Doom dễ nghe hơn 1 chút... Dù tốc độ, lối chơi và ca từ vẫn vậy! Một số website gọi đó là Funeral Death Doom
MOURNFUL CONGREGATION là ban nhạc đỉnh cao của Úc! Hình dung rằng trên nền guitar sầu thảm ngàn lần, trên tiếng khóc trần gian lại được vỗ về bằng những tiếng guitar acoustic như hạt mưa mùa hạ...
Hay DOOMVS của Thụy Điển, lưu luyến và ngân nga... Sẽ lâu nữa mới được nghe 1 album như Aeternum Vale, truyền cảm...
CONSUMMATUM EST của Italy và FUNERAL của NaUy là ban 2 Funeral Doom/Gothic tuyệt vời nhất (thực ra vì kết hợp giữa Funeral Doom và Gothic... hình như mới chỉ 2 có band này) đỉnh cao trên nền guitar uất ức lại là giọng nữ ngọt ngào, đôi lúc lại chua chát...
Autumnia (Ukraina), Aurahiemis (Chile), Esoteric (UK), Abske Fides (Brazil), Deep Well of Horror (Italy), Ataraxie (France), Celestiial (USA)... là những band như vậy và không thể bỏ qua!!!
SKEPTICISM và FOREST STREAM chơi khá giống nhau, Funeral Doom giàu giai điệu, lối chơi không quá chậm, thanh thoát và day dứt! Hai band này đều đỉnh cao hết mức, vượt qua cả mức quy định, Skepticism chơi raw, thu âm tồi nhưng FOREST STREAM thì khác, chơi tuyệt vời!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
SHAPE OF DESPAIR là band Funeral Doom ái ân (!), hiền lành nhân từ giả tạo... Shape of Despair lại là ban nhạc Phần Lan, khá dễ nghe và nhiều cảm xúc. Angel Of Distress xứng đáng là 1 trong những album Melodic Funeral Doom hay nhất!
MONOLITHE của Pháp là band Melodic/Atmospheric Funeral Doom đỉnh cao khác!!! Mọi album chỉ có 1 track dài lê thê duy nhất nhưng chính vì nó là Melodic/Atmospheric nên thật quyến rũ và lôi kéo ta chìm vào 1 tiếng đồng hồ như kéo dài vạn năm vậy ^^...
Có nhiều band chơi kết hợp giữa Funeral Doom và Black Metal tạo ra thứ âm nhạc gọi là Depressive Funeral Doom...
Đầu tiên phải kể đến NORTT của Đan Mạch. Giai điệu, phong cách Ambient, lối chơi lặp đi lặp lại của Depressive Black... Sự chậm chạp gằn gọc của Funeral Doom.
FUNERAL MOURNING, 1000 FUNERALS, ELYSIAN BLAZE... là những ban nhạc cả đời sẽ chỉ gặp 1 lần!!!
Đừng bỏ qua nó!!!
DOOM/DEATH tạm coi là đứa con của Funeral Doom dù có thể nó có trước Funeral Doom (!?).......
MY SHAMEFUL (đến từ Phần Lan) là ban nhạc đỉnh của đỉnh!!! Chậm chạp vẫn là thứ vốn có của nó nhưng nặng nề và day dứt như vậy thì thật hiếm! "Of All the Wrong Things" xứng đáng là tuyệt tác của nhân loại!
LOSS (USA) là ban nhạc có tuyệt phẩm kinh dị nhất! "LIFE WITHOUT HOPE... DEATH WITHOUT REASON" - Cut Up!!! Depressed & Alone!!! Không thể hình dung khi cái chết cận kề thì hãy nghe ca khúc này!
Còn vô số band Doom/Death khác nhưng khôg nhiều band tempo lại chậm và nặng nề mang dấu ấn của Funeral Doom trong nó...
***************
Funeral Doom nói chung là dòng nhạc khó định nghĩa ở 1 chừng mừng nào đó...
Nó tất nhiên khó nghe, khó cảm nhận hơn nhiều dòng nhạc khác.
Funeral Doom tất nhiên là nói về cái chết là chính, sự tuyệt vọng, đau khổ, nỗi buồn ngàn năm...
Funeral Doom là dòng nhạc dành cho đám tang... Nhưng nhiều ban nhạc không cho phép làm điều đó... họ chơi nhạc giúp cho con người đến được đám tang... của chính mình.......................................
Từ:Nguoidien
Doom và những gì thuộc về Doom........
Doom Metal, chắc ai trong này cũng biết cái cụm từ này...
Nhưng có ai quan tâm đến nó không...
Trước hết, vì sao Doom lại xếp cạnh cùng Gothic/Dark...
Không cần phải quá đi sâu vào vấn đề này. Gothic Metal, Dark Metal luôn được biết đến là 2 dòng nhạc khá "uyển chuyển" và dịu dàng, chủ đề đa số là về tình yêu thương, nỗi buồn...
Doom thì khác, có thể Doom cũng "uyển chuyển" và dịu dàng, cũng là về tình yêu thương, nỗi buồn nhưng DOOM là những gì khô khan, đau đớn nhất của 2 phạm trù đó.
DOOM chơi không giống 1 loại nhạc Metal nào cả, khác hẳn Death Metal, khác hẳn Black, Heavy, Thrash, nó giống như bạn nghe 1 bài Gothic Metal với giọng nam chua chát... nhưng chỉnh cho tempo chậm hết cỡ... nó sẽ gần là Doom... Đó theo mình là lý do vì sao Doom lại xếp cạnh Gothic/Dark...
Doom trong từ điển là khổ hạnh, cái chết, sự sụp đổ về tâm hồn.
DOOM METAL cũng vậy! Buồn khổ, sự sụp đổ về tâm hồn...
Nếu ai nghe Doom Metal mà chưa biết đến những cái tên: My Dying Bride, Anathema... đặc biệt là Katatonia... thì chưa thể gọi là nghe Doom Metal.....
Hoàn toàn đúng... Mọi điều là như vậy...
Chỉ còn thiếu là nếu muốn chết... trước khi chết hãy nghe LIFE WITHOUT HOPE, DEATH WITHOUT REASON của LOSS...
Nói chung... nếu muốn có 1 ngày buồn... 1 chiều hoàng hôn ảm đạm... hãy nghe Doom...
Nếu không hãy tránh xa nó...
Doom là như vậy...
Ở đây mình muốn nói lên những band DOOM mà cả đời chỉ có thể gặp 1 lần....
1. FOREST OF SHADOWS - Melodic Doom
Không có âm nhạc nào lại hủy diệt tâm hồn, hủy diệt hy vọng... rồi lại đem hy vọng đến cho người nghe cả...
2. UARAL - Acoustic with Doom elements
"Lời than vãn" cùng cây đàn guitar gỗ...
3. DESIRE - Doom Metal... depressive and gothic metal elements....
Kết thúc luôn là cái chết...
4. AGALLOCH - Atmospheric Dark/Folk + DOOM
"sự kết hợp tuyệt vời giữa những nỗi u hoài lạnh lẽo, đơn độc chồng chất lên những nét đẹp hoài cổ của thiên nhiên." - Ali
5. BURIED AT SEA - Droning Doom
Thứ Doom nghe nó có thể dẫn đến cái chết...
...
Ambient/Darkwave/Drone... là dòng nhạc chỉ phù hợp với người nghe nó ... hoặc nghe DOOM METAL...
Những Death head, Thrash, Speed head không thể là Doom head...
Đúng là Depressive Rock/Metal là họ hàng của Doom. Depressive Black nằm trong số đó...
ANTIMATTER là band depressive rock quá hay!!!
NOCTURNAL DEPRESSION - depressive black with DOOM elements
VUOTARE - ambient doom/depressive black
FUNERAL MOURNING - doom/depressive black
Gothic cũng có cả Doom...
SKUMRING là ban nhạc tuyệt vời! Vocal nữ, nhạc thật chậm rãi...
CONSUMMATUM EST - Vocal nữ... nhưng thật tối tăm và u tối...
Trong đám tang... cũng phải có DOOM METAL
FUNERAL DOOM
MOURNFUL CONGREGATION là band Funeral Doom tuyệt vời... Có thể nghĩ rằng trên nền nhạc dày đặc guitar nhưng chậm kinh khủng lại xuất hiện những đoạn guitar thùng hay tê tái...
Trong nỗi đau chua chát... cũng phải có DOOM METAL
Drone/Droning Doom
BURIED AT SEA - Đơn giản là chua chát, ai oán, guitar vẫn chậm là vậy, vocal gằn gọc là vậy nhưng ai oán, kéo dài, như thể nơi đâu vang lên tiếng kèn của người vậy...
SUN O)))
GINNUNGAGAP...
Những gì tồn tại trong Droning Doom chỉ đơn giản là cái chết...
Sludge Metal là họ hàng của Doom nhưng khác Doom rất nhiều...
Stoner Doom... nhàm chán và vô vị................................... HIT ME.......
Nhưng Sludge Doom... ẻo lả, cuốn hút và trống rỗng!!! Guitar, trống không quá chậm, đúng hơn là không thể chậm vì nó luôn vội vàng...
Guitar uốn éo, nhịp lộn xộn, trống lộn xộn, vocal giọng cao... Nhưng sludge doom nghe nhiều sẽ nghiện...
Sludge, Drone Metal có thể giống nhau...
Nghe 5'IVE sẽ rõ... Arachnotaur, A.M cũng vậy....v.v.
EXPLOSIONS IN THE SKY, MONO, RED SPAROWES, PELICAN..........
Ambient/Drone không hẳn là metal nhưng chỉ người nghe nó hoặc người nghe Doom mới thích nghe nó...
Folk/Acoustic music không hẳn là metal nhưng chỉ người nghe nó hoặc người nghe Doom mới thích nghe nó...
Empyrium chỉ dành cho Doom head...
Vali, Byla... cũng vậy...
The Elemental Chrysalis... ambient/acoustic chỉ dành cho người đang yêu...
............Vậy đâu là những gì thuộc về Doom??? hehee... câu hỏi chưng hửng... band nào là doom....................
Từ:Nguoidien
Nhưng có ai quan tâm đến nó không...
Trước hết, vì sao Doom lại xếp cạnh cùng Gothic/Dark...
Không cần phải quá đi sâu vào vấn đề này. Gothic Metal, Dark Metal luôn được biết đến là 2 dòng nhạc khá "uyển chuyển" và dịu dàng, chủ đề đa số là về tình yêu thương, nỗi buồn...
Doom thì khác, có thể Doom cũng "uyển chuyển" và dịu dàng, cũng là về tình yêu thương, nỗi buồn nhưng DOOM là những gì khô khan, đau đớn nhất của 2 phạm trù đó.
DOOM chơi không giống 1 loại nhạc Metal nào cả, khác hẳn Death Metal, khác hẳn Black, Heavy, Thrash, nó giống như bạn nghe 1 bài Gothic Metal với giọng nam chua chát... nhưng chỉnh cho tempo chậm hết cỡ... nó sẽ gần là Doom... Đó theo mình là lý do vì sao Doom lại xếp cạnh Gothic/Dark...
Doom trong từ điển là khổ hạnh, cái chết, sự sụp đổ về tâm hồn.
DOOM METAL cũng vậy! Buồn khổ, sự sụp đổ về tâm hồn...
Nếu ai nghe Doom Metal mà chưa biết đến những cái tên: My Dying Bride, Anathema... đặc biệt là Katatonia... thì chưa thể gọi là nghe Doom Metal.....
Doom Metal là một dòng nhạc, một cách nào dó thì nó chậm GrinĐịnh nghĩa về DOOM METAL của anh em nhà Tonia/Konlondo...
Doom Metal là chặt đầu kiểu Irak, người ta dùng con dao cùn để cứa dần dần
Muốn có một ngày mới tươi đẹp, sáng dậy đừng nghe "Veronika Deicide To Die" (Saturnus)
Draconian sẽ chơi Doom Metal nếu họ bỏ đi giọng nữ
Nếu Tristania bỏ đi giọng nữ, họ chơi **** Metal
Nếu mới nghe Doom, đừng ai mần Drone
Virgin Black là Goth
Cuộc đời là hành trình đến với cái chết, có thể ngắn hoặc... ngắn hơn
Nếu Type of Negative chơi Doom, họ định nghĩa nên thứ Doom tệ hại nhất
Khi bạn có ý định cưới vợ, đừng nghe My Dying Bride
Nếu Sludge là quằn qoại, thì Drone là huỷ hoại
Thường thì 2 người sẽ không cùng chết trong một Concept Doom Album, một trước một sau hoặc một sống một chết
Lần nữa, muốn có một ngày mới tươi đẹp, sáng dậy đừng nghe Mourning Beloveth (bất kỳ album nào)
Đừng ai nhầm giữa Tristitia và Tristania, họ khác nhau
Doom Metal là chặt đầu kiểu Irak, người ta không dùng kiếm hoặc dao sắc để chặt phăng một phát
Nếu có một bộ phim kinh dị tâm linh hãy dùng Ambient Doom làm nhạc nền
Đôi khi Funeral Doom không hát về đám ma nhưng khi có ai chết hãy nghe chúng để chia buồn
Hãy làm một bài thơ u ám và đọc trong sinh nhật của một người bạn, bảo đó là món quà
Khi nghe Shape of Despair mà ăn kẹo Caramen, hãy thốt lên " Ngọt ngào như vòng tay Doom ám"
Khanate là một ban nhạc thick tra tấn lỗ tai người khác
Funeral Doom Metal là một dòng nhạc, một cách nào dó thì nó siêu chậm
Khi bạn có ý định cưới chồng, đừng nghe "Dances of December Souls"
Nhạc của Empyrium dành cho Doom Fan
Iron Monkey không phải là một con khỉ sắt
Gloomy Sunday là tên một ban nhạc
Hãy vào một quán cafe tồi tàn, nhớ mang theo một cái máy nghe cùng nhạc của Mournful Congregation
Mùa đông thì khác nghiệt => chết rất nhanh. Mùa thu dành cho Doom Fan
Black Sabbath là ban nhạc đầu tiên ...phả bội Doom Metal
Doomed to Walk the Earth là tên một ca khúc của Swallow the Sun
Hãy ngồi vào một xó nhà, tắt điện và bật nhạc của Void Of Silence
Đừng trêu một Doom Fan, điều đó sẽ rất tẻ nhạt
"Vũ Khúc Những Linh Hồn Tháng Chạp" là một kiệt tác, không cần bàn cãi
Nghe "When Sorrow Embraces My Heart" của Desire và sắm cho mình một khẩu súng, đừng mua đạn nếu bạn vẫn còn thick nghe
Đừng ai bắt đầu với Drone Doom
"Ashes to Ashes, Dust to Dust" là tên một ca khúc của Consummatum Est
Hãy ngắm bìa album Alone (Solitude Aeturnus) và tránh xa Doom Metal
Hãy ngồi vào một xó nhà, tắt điện và bật nhạc của Uaral
Đừng xui người khác nghe Doom, họ sẽ ghét dòng nhạc này hoặc nếu thick thì họ lại quay ra ghét bạn
Depressive Rock/Metal có họ hàng với Doom Metal
Doom Metal là một dòng nhạc, thật đơn giản
Hoàn toàn đúng... Mọi điều là như vậy...
Chỉ còn thiếu là nếu muốn chết... trước khi chết hãy nghe LIFE WITHOUT HOPE, DEATH WITHOUT REASON của LOSS...
Nói chung... nếu muốn có 1 ngày buồn... 1 chiều hoàng hôn ảm đạm... hãy nghe Doom...
Nếu không hãy tránh xa nó...
Doom là như vậy...
Ở đây mình muốn nói lên những band DOOM mà cả đời chỉ có thể gặp 1 lần....
1. FOREST OF SHADOWS - Melodic Doom
Không có âm nhạc nào lại hủy diệt tâm hồn, hủy diệt hy vọng... rồi lại đem hy vọng đến cho người nghe cả...
2. UARAL - Acoustic with Doom elements
"Lời than vãn" cùng cây đàn guitar gỗ...
3. DESIRE - Doom Metal... depressive and gothic metal elements....
Kết thúc luôn là cái chết...
4. AGALLOCH - Atmospheric Dark/Folk + DOOM
"sự kết hợp tuyệt vời giữa những nỗi u hoài lạnh lẽo, đơn độc chồng chất lên những nét đẹp hoài cổ của thiên nhiên." - Ali
5. BURIED AT SEA - Droning Doom
Thứ Doom nghe nó có thể dẫn đến cái chết...
...
Ambient/Darkwave/Drone... là dòng nhạc chỉ phù hợp với người nghe nó ... hoặc nghe DOOM METAL...
Những Death head, Thrash, Speed head không thể là Doom head...
Đúng là Depressive Rock/Metal là họ hàng của Doom. Depressive Black nằm trong số đó...
ANTIMATTER là band depressive rock quá hay!!!
NOCTURNAL DEPRESSION - depressive black with DOOM elements
VUOTARE - ambient doom/depressive black
FUNERAL MOURNING - doom/depressive black
Gothic cũng có cả Doom...
SKUMRING là ban nhạc tuyệt vời! Vocal nữ, nhạc thật chậm rãi...
CONSUMMATUM EST - Vocal nữ... nhưng thật tối tăm và u tối...
Trong đám tang... cũng phải có DOOM METAL
FUNERAL DOOM
MOURNFUL CONGREGATION là band Funeral Doom tuyệt vời... Có thể nghĩ rằng trên nền nhạc dày đặc guitar nhưng chậm kinh khủng lại xuất hiện những đoạn guitar thùng hay tê tái...
Trong nỗi đau chua chát... cũng phải có DOOM METAL
Drone/Droning Doom
BURIED AT SEA - Đơn giản là chua chát, ai oán, guitar vẫn chậm là vậy, vocal gằn gọc là vậy nhưng ai oán, kéo dài, như thể nơi đâu vang lên tiếng kèn của người vậy...
SUN O)))
GINNUNGAGAP...
Những gì tồn tại trong Droning Doom chỉ đơn giản là cái chết...
Sludge Metal là họ hàng của Doom nhưng khác Doom rất nhiều...
Stoner Doom... nhàm chán và vô vị................................... HIT ME.......
Nhưng Sludge Doom... ẻo lả, cuốn hút và trống rỗng!!! Guitar, trống không quá chậm, đúng hơn là không thể chậm vì nó luôn vội vàng...
Guitar uốn éo, nhịp lộn xộn, trống lộn xộn, vocal giọng cao... Nhưng sludge doom nghe nhiều sẽ nghiện...
Sludge, Drone Metal có thể giống nhau...
Nghe 5'IVE sẽ rõ... Arachnotaur, A.M cũng vậy....v.v.
EXPLOSIONS IN THE SKY, MONO, RED SPAROWES, PELICAN..........
Ambient/Drone không hẳn là metal nhưng chỉ người nghe nó hoặc người nghe Doom mới thích nghe nó...
Folk/Acoustic music không hẳn là metal nhưng chỉ người nghe nó hoặc người nghe Doom mới thích nghe nó...
Empyrium chỉ dành cho Doom head...
Vali, Byla... cũng vậy...
The Elemental Chrysalis... ambient/acoustic chỉ dành cho người đang yêu...
............Vậy đâu là những gì thuộc về Doom??? hehee... câu hỏi chưng hửng... band nào là doom....................
Từ:Nguoidien
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)