Từ ND:
Psychedelic Progressive Black Metal.....................
Một album tuyệt vời của dòng nhạc trừu tượng trắc ẩn này...
Cuồn cuộn, đau đớn... Dư âm nhẹ nhàng... trầm cảm...
Lạnh và buồn...
Thật lạ...
Để cảm nhận một thứ âm nhạc kiểu Psychedelic như Vediog
Svaor, người nghe có lẽ cần phải đưa cả tâm hồn của mình vào trong từng
nốt nhạc... Có những người nghe lần đầu tiên đã yêu album này... Nhưng
nếu người nghe cố gắng nghe chỉ để tìm những đoạn nhạc giai điệu, những
đoạn chơi nổi bật thì thật khó... dù là 1 album chơi đầy kỹ thuật nhưng
cái thứ nhạc khiến người ta nổi gai ốc lại đòi hỏi những con người đang
tìm chút gì đó cho tâm hồn...
??????????????????????????????????????????
Từ bài Preview của Tuấn Đinô
Vediog Svaor – cái tên phải nói rằng vô cùng lạ lẫm với rất nhiều người (
ngay cả đối với tôi,ít nhất là trong 1 tuần trước).Nhóm psychedelic/progressive black metal
này được thành lập vào năm 1996 tại Pháp – quê hương của vô số những
band black ít được biết đến.Và cũng như nhiều nhóm black khác,Vediog
Svaor là một one-man band,được điều hành bởi một cái tên duy nhất :Van
Vadermark.Những gì VS để lại trong sự nghiệp của mình chỉ là 1 demo và
một album duy nhất In The Distance.Tuy nhiên ,thứ âm nhạc mà Vadermark
trình diễn lại ko tầm thường một chút nào,nếu ko muốn nói là hoàn hảo!
Hãy lắng nghe In The Distance và bạn sẽ hiểu tại sao tôi nói vậy.
1. Pavel 06:35
2. Wipsoq Davel 12:18
3. Silex 04:04
4. Curled Up Satrs 15:03
5. W 01:53
6. Suffused 07:17
6
ca khúc trong album, với tôi là 6 miếng ghép,gắn kết với nhau tạo thành
một tấm hình hoàn chỉnh!Không,ko phải vậy,tôi có cảm tưởng 6 tác phẩm
đó là 6 bộ phận cơ thể : 2 chân, 2 tay,đầu và thân người, kết hợp với
nhau tạo nên một cá thể sống hoàn thiện.Nhưng,vẫn chưa hợp lí,nếu như
vậy thì vật hóa quá rồi.6 kiệt tác đó, chính xác nhất, tượng trưng cho
tâm hồn và thể xác,là trí óc và dòng máu,là giấc mơ tươi đẹp và ác mộng ;
tất cả hòa trộn,cuộn xoáy vào nhau,mang đến cho ta một hình ảnh của một
con người,vâng một con người sống,hữu hình và vô hình.
Pavel
tiếng guitar intro thật huyễn hoặc.Mỗi khi nhịp điệu,tiết tấu thay đổi,
cảm tưởng như có một hình thái tâm trạng được lột tả.Khi trống và riff
dồn dập là lúc một con thú hoang đang gầm gè,gào thét ;khi tiếng guitar
não nề đơn độc cất lên là lúc “con sói hoang” kia đang tru tréo đau đớn
trong cô đơn ; đến đoạn acoustic rả rích thì là lúc “nó” đã mệt mỏi và
chỉ còn cách ngồi yên một mình ; khi đoạn nhạc bùng lên mạnh mẽ cùng
giọng hát gầm rú là lúc giằng xé,dằn vặt khốc liệt nhất ,xen vào đó là
giọng clean thê lương,thật ảm đạm.
Wipsoq Dav là
lúc dã tính đã dần biến mất,đoạn intro bằng guitar và keyboard sâu lắng
mà xót xa ,giọng clean liên tục cất lên,một chất giọng thật đặc biệt và
kỳ quái nghe thật cùng quẫn và bí bách,kể cho ta những uẩn khúc cuộc
đời của một con người,vâng lúc này “hắn” đã là con người rồi,một kẻ ko
còn tin vào đời nữa,sự lạnh lẽo,ủ rũ hay sự bất lực đã trở thành bạn
đồng hành của hắn.Đôi khi giọng gào rú của “con thú ” lại vẳng lên,phải
chăng là những tiếng kêu căm hận gửi tới cái thế giới xấu xa kia! Hơn 12
phút của bài hát là 12 phút bộc bạch,12 phút của những tâm trạng chất
chứa.Đau đớn ,xót xa ,điên cuồng, nơi trú ẩn duy nhất của tâm hồn!
SileX bắt
đầu bằng một âm thanh thật ảo giác và hình như hầu hết các bài trong
album đều mở đầu tương tự như vậy.Giờ đây,cái “ tính người “ lại ko còn
nữa,thay vào đó là dã tính lại bộc phát, một cách vô cùng mãnh liệt và
điên cuồng.Bạn có nghe thấy gì ko,cuối bài là đoạn guitar réo rắt cùng
nhịp trống chậm nhưng tỏa khắp không gian lại là những âm thanh ma quỷ
cào xé tâm can.
Thật khó có thể diễn tả nổi.Chỉ có thể nói rằng một Misanthropist đã xuất hiện!
Curled Up Stars
khởi đầu nhanh một cách bất bình thường,nhưng rồi đột nhiên ngưng chậm
lại trước khi những âm thanh gào rú,khọt khẹt vang lên – những tiếng kêu
hủy hoại linh hồn.Giữa bài hát lại mở ra một không gian mới.Tiếng sóng
nước vỗ về trong khu rừng hoang,nơi “ con thú” kia đang đắm mình trong
dòng suối bình yên,mát lạnh.Hãy cho gã một khoảng không gian của chính
gã để gã hưởng thụ cuộc đời này.Hãy gạt hết những cơn ác mộng trong đêm
đông lạnh lẽo.Hãy mang đến những giấc mơ tươi đẹp để gã nhìn đời đẹp
hơn…Tưởng chừng như dòng nước mát sẽ xoa dịu dòng máu sục sôi trong
gã.Nhưng ko,kết quả ko hề như vậy.Sau đoạn nhạc trầm lắng kia lại là
những tiếng kêu thất thanh cườm cào trong cuồng loạn.
Đến track thứ 5 : W thì
mọi chuyện đã sáng tỏ! Có lẽ chốn cuối cùng dành cho “ con người “ kia
chính là một nơi ko có loài người,chỉ có mình gã cùng quan niệm xa lánh
xã hội loài người.
Suffused làm
người nghe trào dâng một cảm giác thật khó diễn tả.Còn gì nữa khi gã đã
tự chọn số kiếp đó cho chính gã.Đoạn acoustic leo loét từ giữa bài làm
người ta phải suy nghĩ.Sự nhẹ nhàng,trầm mặc của nó có lẽ là ân huệ cuối
cùng của “cuộc sống người” dành cho gã.Giọng clean vocal đặc biệt vang
lên như là niềm an ủi cuối cùng.Đơn giản nó là một đoạn tiễn đưa,đoạn
cầu siêu cho một số phận người.Để từ sau đó, “con người” kia kêu gào
những âm thanh cuối cùng trước khi chính thức vĩnh biệt cuộc sống người…
In The Distance – cái tên của nó gợi cho ta nhiều điều.Giưã tâm hồn và
trí óc có những khoảng cách, giữa cảm xúc và nhận thức cũng có ranh giới
như vậy.Nhưng khi cả tâm hồn và trí óc hòa làm một,theo một cách tiêu
cực, nó có thể làm thay đổi hoàn toàn một con người,thành một kẻ “người
ko còn là người”.Tôi chẳng quan tâm đến kết cục nhân vật kia,số phận của
gã.Đơn giản những gì tôi viết ra ở trên hoàn toàn là từ cảm xúc khi
nghe nhạc và tự tưởng tượng ra nội dung mà thôi.Tuy nhiên
điều tôi muốn nói đó là : Cuộc sống ko phải lúc nào cũng toàn màu
xanh,có đôi lúc nó thật tăm tối,nhưng hãy nhìn nhận điều đó như một điều
hiển nhiên,khi đó bạn sẽ thấy đời đẹp hơn bạn tưởng.Phải chăng đó cũng
là dụng ý của người sáng tác ra và thực hiện album này?
Phải nói
thật rằng chưa bao giờ tôi lại được nghe một album black đặc biệt như
album này.Đầu tiên là bởi sự phong phú và đa dạng trong âm nhạc.Có lẽ là
do cái chất psychedelic , progressive vô cùng cuôn hút của nó.Nhưng
quan trọng nhất, In The Distance là một trong những album black hiếm hoi
có thể lay động được cảm xúc trong tôi.Nó ko quá điên cuồng,bệnh hoạn
như phần lớn các album black khác, mà làm cho người nghe cảm nhận và suy
nghĩ được rất nhiều thứ hơn hẳn những nội dung phản Chúa hay tôn thờ
Satan thường thấy của dòng nhạc này.Một album chan chứa tâm trạng và
cũng đầy trắc ẩn!
Nhân đây xin nói chút ít về người tạo ra album này : Van Vadermark.Hãy nhìn vào bức ảnh của anh ta.
Bạn sẽ thấy hình ảnh một người đàn ông mặc chiếc áo caro đen trắng
,trông rất lịch lãm,đứng trước một cành cây trong một khung cảnh đen
tối,mắt ngước nhìn lên trời như luôn muốn tìm một khoảng trời,một không
gian mới.Điều đó có gì đó khá giống với nội dung của album(nội dung tôi
tự tưởng tượng thôi nhé).Nhưng bạn hẳn sẽ bất ngờ khi biết rằng một gã
chơi black lại là nghe rất nhiều thể loại nhạc từ
psychedelic,progressive cho đến Punk…,từ Neil Young, King Crimson đến
Pink Floyd…Có lẽ vì vậy mà âm nhạc của anh vô cùng đa dạng và đặc
biệt.Khi được hỏi về hiểu biết của mình đối với Pink Floyd,Vadermark nói
rằng anh chỉ yêu thik các album của Pink Floyd từ Wish you were here
trở lại.Anh cho rằng The Wall là một album tồi của Pink và ko hiểu tại
sao nó lại đạt được nhiều thành công đến như vậy . Ko tin cứ đọc nguyên văn :
“I
don't like the album they have made after Wish you were here. The Wall
is awful, don't even understand the sucess of that album. I don't know
what Roger Water do now… I think I should listen to it one time, just to
now…”
Down:rusfolder.com/33852416
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét